Đây là một bức thư chép nguyên văn, nói cho đúng hơn, là một tờ châu tri, của ông giám đốc một hãng quan trọng chuyên môn quảng cáo bằng vô tuyến điện, gởi cho mỗi ông quản lý những sở vô tuyến điện trong nước. Kinley dùng năm 1896; khi ông dự bị cuộc vận động tuyển cử của ông để làm Tổng thống. Ông ta không biết nghĩ làm sao hết.
Tức thì sự phản đối của tôi trái ngược lại hẳn chắc các bạn đã đoán được. Chúng tôi chỉ biết rằng chính sách của chúng tôi hẳn có chỗ hay, nếu không thì sao đã thịnh vượng trong nửa thế kỷ nay được? Ai không đồng ý với mày thì mày có giọng cứng cỏi với người ta.
Những người bán hàng biết rõ điều đó và ta phải bắt chước họ. Bài đó chẳng hay ho gì, cũng như phần nhiều những bài diễn văn soạn sẵn. Xin bạn nhớ kỹ điều này: Roosevelt luôn luôn hỏi ý những người cộng tác và tôn trọng ý kiến của họ.
Lần du lịch cuối cùng qua Nhật Bản, tôi có mua về một bộ ghế bày trong hành lang nhà tôi. Hai mươi bốn thế kỷ trước, Khổng Tử đã giảng tới nó. Ông thú rằng hồi thiếu thời, ông đã mắc những tội lỗi không thể tưởng tượng được, cả tội giết người nữa và để chuộc tội, ông nhất định theo đúng giáo lý Cơ Đốc.
Mà bạn cũng phải làm như vậy mới chiếm được sự chú ý của mọi người. Sách dày 307 trang, bằng một cuốn sách đáng giá hai đồng. Thì cô ta ăn tiền của tôi, phải khen tôi là sự dĩ nhiên.
Phải theo lời khuyên của Ford: "Đặt ta vào địa vị người mà suy xét theo quan điểm của người". Tôi đương lo lắng việc của tôi đây. Giáo sư William James, giáo sư Harry A.
4- Biết nghe người khác nói chuyện. Chứng tỏ, phô bày một chân lý chưa đủ. Chỉ có một người đại tài mới giữ vững được địa vị đó".
Hai ngàn năm trước Thiên Chúa giáng sinh, một ông vua Ai Cập nói nhỏ với con ông như vầy: "Phải khôn khéo biết ngoại giao, con như vậy đạt được mục đích dễ dàng hơn". Nếu làm trái luật đó tức thì những nỗi khó khăn sẽ hiện ra. 000 đồng mà ông chưa thâu được và cũng không bao giờ thân được vì con nợ không sao trả nổi.
Ông đắc chí lắm về chỗ có quyền hành như vậy. Ông nhận thấy vài bộ phận đặc biệt: nhà kỹ nghệ khoe tự ông ta sáng tạo ra và tả tỉ mỉ về những động tác của nó ra sao. Ông lấy tên của hội trưởng một công ty xe lửa để đặt tên cho một xưởng lớn của ông và nhờ vậy mà công ty xe lửa đó thành khách hàng mua đường rầy của ông! Khi George Pullman và Carnegie tranh nhau độc quyền chế tạo những toa xe lửa có giường ngủ cho một công ty hỏa xa nọ, hai bên chỉ trích lẫn nhau, đua nhau hạ giá, thành thử đều không lời.
- ồ! Con vật nhỏ này mà làm hại gì ai được? - Dạ, nhưng nó có thể cắn chết những con sóc được! - Thôi thầy, đừng làm lớn chuyện! Bây giờ tôi chỉ cho thầy. Ngày xưa, các nhà quý phái ở Moscou và Saint Pétersbourg lịch thiệp hơn. Viên đại lý trả lời bằng một giọng chán nản: