Họ tìm đủ cách để cắt nghĩa tốt các khuyết điểm. Nhưng có người nói óc trách nhiệm nầy bị ảnh hưởng bởi ý muốn bảo vệ đồng lương để nuôi bản thân, cha mẹ, vợ con. Thật là tất cả những gì vô duyên, phát xuất tự tâm hồn nông nỗi mất dạy.
lúc quảng cáo họ giải thích, họ bình giảng, ít tán ra nhiều, nhiều tóm lại ít: tuy đ à yêu đương và theo chương trình mà họ tưởng tượng. Lúc thanh xuân xương trán nở nang lẹ cũng như xương càm. Thì ra loài người ưa nói ngọt.
Cứ chung mà nói những dân ở miền nhiệt đới, chịu ảnh hưởng những thứ khiêu dâm sớm, thì bị xuất tinh sớm. Oâng nội ngừng thuật chuyện săn cọp thì họ đánh đáo tiếp theo. Mất tình yêu họ nghe đau xót vì cô độc, vì thiếu sự bổ khuyết vào tâm hồn họ, bao nhiêu cực khổ của họ vì người yêu, bao nhiêu tốn kém của họ đổ ra để mua chuộc tình yêu.
Nhưng cái tật lôi thôi là tật căn bản của họ. Ông từ hỏi có phải giáo sư đi du lịch không? Giáo sư vội thưa: không. Coi chừng đầu óc nam thanh bây giờ như giấy chậm, gặp chất ô uế có thể thu hút làm tổn hại đến đời mình.
Nếu thư xin chia buồn thì họ tưởng tượng có những ngấn lệ ấm ấm lăn trên lớp da mặt mịn ở một phương trời. Họ không chịu làm đâu mất lòng, muốn cho đâu cũng yêu một mình. Bạn gái cũng đừng cười bạn trai ở tuổi dậy thì hay mang bệnh lác ở mặt hay cổ.
Mà một khi lao mình vào thì trước sau, dù muốn dù không nó cũng dẫn đến nhịp đàn tối hậu của bản nhạc yêu đương là việc tính giao. Thấy bạn vui vui, hơi tử tế, hy sinh chút ít, vội cho là bạn tốt. Nếu thứ bạn trai Thúc Sinh nào càng già mồm mép càng dễ chinh phục họ:
Học sinh lo có chiếc đầu đầy chữ hơn là biết xét nhận theo tinh thần khoa học. Mẹ đau khổ gần rơi lệ đưa con ra đời. Nó căn cứ vào những điều kiện vật thể nên nó bắt bạn trai đòi luôn sự hiện diện của bạn mình.
Đừng mong gì họ biết hy sinh một con tép để bắt con tôm. Có gì đáng phục không chưa biết, mà khi chơi giỡn kiểu mất dạy ấy thấy toàn hèn hạ, lì lợm, vô duyên, trâng tráo, háo sắc, thèm duyên thôi. Trong thời nào cũng vậy, nam giới cũng như nữ giới, có kẻ nghèo nàng trí tưởng tượng.
Con cọp thu hình trong bụi rậm họ tưởng con cọp thành chiên, chồm tới bắt. Tôi mượn lời nầy của J. Đó đây khắp thế giới thần duy vật đã ngự trị, đã tiêm nhiễm trong từng đường gân thớ thịt người thời đại óc đ ài các.
Nó tồn tại lớn mạnh về sau khi họ làm cha gia đình. Luồng gió độc hại của bịnh dịch duy vật đã len lỏi thổi trong hết mọi nước từ tư bản thực dân đến tư bản phong kiến, từ độc tài phát xít đến cộng sản vô thần. Vậy người lớn nên giúp bạn trai chọn bạn.