theo học lớp giảng của tôi, kể lại cho tôi nghe như sau này: Xin bạn nhớ rằng Rockefeller nói với những người mà mấy hôm trước đòi treo cổ ông cho kỳ được. "Mình tranh biện và cãi lẽ, có thể làm cho người khác ngượng được, nhưng thắng như vậy có ích gì đâu, vì không khi nào làm cho người ta thành thật đồng ý với mình hết".
Mà không ai biết nơi đó rõ hơn ông. Ông giàu có nhờ giọng êm ái, ôn tồn, thân mật của ông. Một lần được ông tiếp, tôi hỏi ông bí quyết của sự thành công đó.
Chaliapine thở dài nói: "Ông ráng đợi chút nữa trở lại coi. Tức thì họ tiến cử một người mà chính ý tôi cũng muốn chọn. Như vậy mới có danh và có quyền được.
Và tôi thấy rõ ràng những hội đó là cái "nghiện" của ông, là lẽ sống của đời ông. Tự nhiên, tôi trọng những tài ba đức tính đó. Bức thư thường lắm, phải không? Vậy mà nó "mầu nhiệm" lạ lùng.
Ông Cubellis đã chịu khó kiếm tài liệu về ông chủ mà ông muốn được giúp việc. Quy tắc đó là: Làm sao cho người khác thấy vui sướng mà làm công việc bạn cậy họ. Lần sau lại, tôi không mất công đưa con số và dẫn chứng làm chi.
Chính tôi cũng nuôi gà, và tôi chưa từng thấy gà nào tốt như gà bà. Thiệt chưa từng thấy ông ta dễ dãi với công ty như vậy bao giờ. Ông ta kể lại: "Tôi mất hẳn tiếng.
Đây là một thí dụ khác. Nghệ thuật làm cho kẻ thù trở nên bạn thân, đến như vậy là tuyệt khéo. Những kẻ ưa thành công, đều ưa những cơ hội làm rỡ ràng giá trị của họ, những dịp để tiến tới và để thắng.
Tại đó đã có viên kỹ sư coi xưởng dệt, viên chủ sự coi việc mua, viên chủ sự coi việc bán và ông hội trưởng công ty. Ông bèn cho gọi một người giúp việc ông là ông James L. Đại tá làm cách nào có ảnh hưởng tới bực đó? Ta nay được biết rõ nhờ đại tá đã kể tâm sự với một người bạn thân như sau: "Khi tôi muốn cho Tổng thống theo ý kiến tôi, tôi làm như vô tình tỏ ý đó ra trước mặt Ngài; tôi gieo hạt giống đó vào trong trí Ngài, và chỉ nói thoáng qua đủ để Ngài nghe thấy và suy nghĩ tới.
Sự nhũn nhặn và biết khâm phục, khéo dùng cho vừa phải và đúng trường hợp, giúp chúng ta làm được những việc phi thường trong đời chúng ta. Nhưng chính đó là nguyên nhân sự thành công của một trong những nhà ảo thuật danh tiếng nhất từ xưa tới nay. Ông còn đưa cho nhiều bức thư giới thiệu tôi với các ông đại lý của ông.
Năm giờ, ông Hurock trở lại, vẫn có vẻ âu sầu lắm. Tối thứ bảy, tôi không tiếp ai hết, để tự xét mình. Ông sợ hãi, muốn rút đơn ứng cử ra.