- Nhưng tất cả những gì cháu kiếm được là của cháu chứ? – Tôi hỏi tiếp. - Làm thế nào để giữ lại một phần mười số tiền trong túi, trong khi tất cả số tiền kiếm được vẫn không đủ để tôi chi tiêu vào những khoản cần thiết hàng ngày? Vào buổi trưa, Godoso tiết lộ với ông, người buôn nô lệ đó không lưu lại ở đây quá hai đêm.
Bẵng đi một thời gian, ông chủ trang trại lại tìm đến tôi và thuật lại chuyện một người khách phương xa cho biết, ở quê của ông ta có nuôi những bầy dê rất kỳ lạ. Tôi vô cùng cảm động và biết ơn bà Sira, nhanh chóng theo lời bà lao ngay vào trong màn đêm của sa mạc mênh mông. - Trước kia, cháu đã không nhận thức đúng về con người của ông cháu.
Khi đó, cả gia đình bạn được sống yên vui, hạnh phúc trong ngôi nhà của chính mình. Do đó, anh sẽ không tiếc gì nếu trích ra hai đồng bạc nhỏ nhoi để cho tôi mượn. Arkad không chỉ được mệnh danh là người giàu nhất ở thành Babylon, mà còn được mọi người ngưỡng mộ bởi tính tình hào phóng và cởi mở.
– Anh lắp bắp một cách yếu ớt. Như thế, con cháu của tôi sau này cũng không ai bị khinh miệt về những bất hạnh của cha ông chúng. Phần lớn mọi người đều vui vẻ chấp nhận, thậm chí họ còn sẵn lòng giúp đỡ tôi, nhưng cũng có một số người trách cứ tôi.
- Chuyện bắt đầu từ một giấc mơ. Một người trong bọn họ giở cái nón rách của mình ra rồi cúi gập người xuống thật sâu vừa chào, vừa la to: - Ông ta được cho là người giàu nhất ở thành Babylon đấy! – Bansir buột miệng.
Con thấy mình là người thật diễm phúc đã được cha truyền thụ cho những kinh nghiệm quý báu ấy: Có thể nói, những thành quách hùng vĩ cùng những đền đài, cung điện nguy nga của Babylon đã trở thành cát bụi, nhưng những tri thức, những kinh nghiệm khôn ngoan, những thành tựu nổi bật của vương quốc cổ đại này vẫn còn lưu truyền cho đến tận bây giờ. - Một người khác lên tiếng – Tôi là người Syri.
Tôi thực sự rơi vào tình cảnh tiến thoái lưỡng nan. - Trước đây, tôi đã kể cho các anh nghe về những cuộc mạo hiểm mà chính tôi đã trải qua khi đến những vùng đất lạ, nhưng đêm nay tôi sẽ kể câu chuyện về ông Arkad, người nổi tiếng khôn ngoan và giàu có nhất ở Babylon Đến khi người vay đến trả tiền, tôi sẽ trao lại vật đó.
Sasi là một gã bặm trợn và thô lỗ. Vào một hôm, bà Sira hỏi tôi: Cháu cũng đã tìm lời khuyên có giá trị nhất từ những người nhiều kinh nghiệm và học cách khiến vàng ngày càng mang lại nhiều lợi nhuận cho cháu.
- Chúng ta đã nghe ông kể rất nhiều về những câu chuyện hay, ông Kalabab à! - Người phụ trách việc đóng gói các kiện hàng lên tiếng. Mỗi ngày ông Arad đều mua hai cái bánh, một cho mình và một cho người nô lệ, đồng thời hay nán lại trò chuyện với ông trong lúc ăn bá - Anh nói rất đúng, anh bạn ạ! - Người thu mua gia súc đáp lời.
- Thưa ông! Nếu tôi tận dụng những buổi chiều rảnh rỗi để làm bánh và đi bán kiếm thêm tiền cho ông, thì ông có sẵn lòng chia cho tôi một ít để tôi mua sắm những món đồ cần thiết cho cuộc sống của mình không? Bắt đầu từ một số vốn nhỏ, tôi đã mở rộng vốn cho vay và cho nhiều người vay. Một lần nữa, đầu tôi lại vang lên câu nói của bà Sira: “Những món nợ của cậu là những kẻ thù đã xua đuổi cậu ra khỏi Babylon”.