“Không, không,” Jobs phàn nàn. Và đó chính là ấn tượng đầu tiên của Steve về cách mọi thứ được hoàn thành. Sự tăng trưởng theo cấp số nhân của ngành công nghiệp này có liên hệ mật thiết với hiện tượng khoa học nổi tiếng được phát hiện bởi Moore, một nhân vật mà năm 1965 đã đưa ra biểu đò tốc độ của mạch tích hợp dựa trên số lượng bóng bán dẫn có thể gắn trên một con chip.
Anh muốn đến kiểm tra xem liệu có sơ suất nào không, và hầu hết các đồng nghiệp của anh cũng làm như vậy. “Khi ấy Eisner khá biết điều và công bằng với tôi,” Jobs sau này thừa nhận. Là một nhà quản lý, Jobs đôi khi nóng nảy và cục cằn với cấp dưới, ông thừa nhận: Tôi phải học cách kìm chế cảm xúc của mình’.
Màu xanh dương trong mẫu quảng cáo, Jobs khẳng định, khác với màu xanh của chiếc iMac. “Nó sẽ hủy hoại những gì chúng ta muốn xây dựng”, ông nói. Ông đã không muốn những người bên ngoài tạo ra các ứng dụng dành cho iPhone có thể gây ra những rắc rối, lây lan vi rút cho máy, hoặc làm hư hại và ảnh hưởng đến sự toàn vẹn của nó.
Để giải quyết điều này, The Beatles và EMI Music, đơn vị giữ bản quyền của hầu hết các bản nhạc của họ, phải thương lượng với nhau để có được bản quyền của tác phẩm số. Khi một gói 1,5 triệu cổ phiếu được bán ra, Amelio gọi cho Jobs. "Chắc chắn ròi," cô nghe Jobs đáp lại.
Album này đã bán được 840. Đáng lẽ chiếc máy tính phải có một rãnh CD gọn ghẽ, ông nhấn mạnh, nhắc đến những rãnh đĩa thanh lịch đã có thể tìm thấy ở những dòng ô tô nâng cấp. Tuy vậy ông vẫn giữ vẻ lãnh đạm.
"Steve là một người như thế", Wozniak nói. Công ty sẽ phải trả một khoản phí lớn khoảng 100,000 đô - la chỉ để có một mẫu thiết kế. Thép sẽ là khung chống đỡ cấu trúc, có vẻ ngoài bóng bẩy và đóng vai trò là một phần ăng-ten của chiếc điện thoại.
Khi vợ ông ấy trở về nhà vào lúc nửa đêm, bà ấy sẽ lùa chúng tôi về”. 000 cổ phiếu nếu anh ở lại. “Phải mất rất nhiều công sức,” ông nói, “để biến mọi thứ trở nên đơn giản, để thực sự hiểu những thách thức bên trong và đưa ra các giải pháp thanh thoát.
Đứng trên một chiếc cầu bắc qua sông Seine vào một buổi tối, trong khung cảnh lãng mạn đó, họ bàn với nhau về ý định sẽ ở lại Pháp, ổn định và sống suốt đời bên nhau. Tiếp nối là một trang thuyết trình với hình Bob Dylan hiện lên màn chiếu. Đối với Jobs, niềm tin vào phương pháp tích hợp là chính đáng.
Họ cùng tới thăm những ngôi đền thờ của những tín đò Thiền; nơi Erin thích nhất là Saihõ-ji, được biết đến là “ngôi đền rêu phong” nhất với Chiếc ao Vàng được bao bọc xung quanh bởi những khu vườn đặc trưng với hơn hàng trăm loại rêu khác nhau. Một hôm, cha của Steve tìm thấy thứ chất gây nghiện (dope) trong chiếc Fiat của cậu con trai, ông hỏi “Cái gì đây hả Steve?”. “ở đây không có cảm nhận về sự quan tâm tới các sản phẩm, bởi chúng tôi cố gắng tối đa hóa số tiền mình kiếm được,” Ive nói.
“Bạn trình lên ý tưởng gì đó và ông ta tuyên bố, ‘Đấy là một ý ngu xuẩn,’ ròi sau đấy ông ta quay trở lại và bảo, ‘Chúng ta sẽ phải làm thế này này. Đó là một trong những điều tòi tệ khiến tôi thấy hổ thẹn nhất trong cuộc đời mình. Một số người khác thì hiếu chiến hơn.