Bà viết cho tôi: "Một buổi tối, chuông điện thoại reo. Xét kỹ thì mình không kinh nghiệm, chưa đóng trò lần nào, vậy chắc chỉ có nhan sắc của mình là giúp mình được thôi". Ít người có tâm hồn cứng rắn để chịu đựng những gánh nặng, những lo lắng đến chết được.
Chẳng hạn nghề bán vé bảo hiểm. Mà thiệt thế, dùng tiền mua một vật, tức là "kinh doanh" chứ gì? Năm 1932, bà sống trơ trọi trong một căn nhà có ba phòng.
Những người lo lắng, mệt mỏi đều không biết thích nghi với những thực sự chua chát của đời, cứ muốn sống cách biệt hẳn với người xung quanh và tự giam mình trong một thế giới tưởng tượng để khỏi phải ưu phiền. Suốt đời ông ta không bao giờ được ngủ trọn đêm! Nhưng họ không chịu nhận như vậy là đánh cá.
Họ biểu anh Haney: "Chúng tôi phải cho ông hay, nếu ông đi du lịch như vậy người ta sẽ phải quẳng thây ông xuống biển đa!" Rồi tôi ngội dậy lúc nào không hay. Nhưng sau một chuỗi rủi ro không sao tả được, điều bất ngờ này liền xảy ra: Ông trở về Luân Đôn, hoàn toàn phá sản.
Little mà xin người khác chỉ trích ta một cách ngay thẳng, có ích, ngõ hầu ta được dịp tu thân. Chúa Giê Su khi khuyên ta nên tha thứ "một trăm lần" cho những kẻ thù của ta. Phải là một người thông minh, một nhà mô phạm như ông mới có thể xử sự như vậy.
Ông nghĩ tới những tư tưởng tích cực, can đảm và không chịu để thất bại đè bẹp ông. Bà lo lắng, cáu kỉnh để rồi, sau đó ít lâu, mắt bà lúc đó mờ hẳn. Vị bác sĩ săn sóc tôi chỉ khuyên có vài lời mà thay đổi hẳn đời tôi.
Ngày hôm nay tôi chăm nom đến thân thể tôi. Tôi ở trong đội tình báo 999 và chúng tôi mới "vùi thân" ở miền Normadie [14]. Nếu bạn nhút nhát, do dự, không dám một mình đường đột vào hỏi thẳng một ông "bự", bạn nên theo hai lời khuyên này: Dắt theo một người anh em trạc tuổi mình, để bạn được vững bụng tự tin hơn; nếu không có ai, bạn mời ông thân cùng đi.
Tôi sẽ không lười nghĩ nữa. Từ hồi đó tôi chưa hề đau thêm một ngày nào nữa". Đóng chặt tương lai cũng như đóng chặt dĩ vãng lại.
Sau lại hỏi sở y tế thì hay rằng từ trước tới nay Californie, trong những khi bệnh đó phát, thấy một lần ghê gớm nhất có 1. Vì ốm đau hoài, bà Eddy sớm nghĩ tới khoa "chữa tinh thần". Chỉ xin Chúa dắt con từng bước.
Bọn đó lưng dài vai rộng, nhưng không biết chút gì về các chất nổ hết. Đọc cuốn Nghỉ ngơi cho thần kinh khỏi căn thẳng. Tôi gặp bà ta ngồi với ông chồng trong một toa xe lửa có phòng ăn, từ Nữu Ước về một xứ có trại ruộng của tôi là Missouri.