Mẹ: Hay con có gì không vừa lòng với hai bác? Tôi: Im lặng? Mẹ: Con học bài có vào không? Để mẹ nói với hai bác không bắt con học nhiều. Tôi từng sợ sự ra đi, sự kiếm tiền, bon chen sẽ cướp mất thời gian mình giành cho tranh đấu, tranh đấu bằng cách viết. Trái tim tôi nó chả sai bao giờ.
Hắn muốn một sự bình thản khác với tàn nhẫn, vô cảm. Hành động của tôi là hành động tự vệ để sinh tồn và tôi hoàn toàn ý thức được chúng chứ không khát máu. Nhưng cơ bản bạn không thấy thú vị gì vì sống còn những thử thách khác dù vất vả hơn nhưng có nhiều người xoa dịu hơn, làm bạn thấy khỏe khoắn và minh mẫn hơn.
Nếu quay mặt ra ngoài cửa, bên phải là cây chanh và giàn thiên lý. Hy vọng, cái này có thể giúp gì đó cho giấc ngủ của bạn. Để không kiêu hãnh, khinh bỉ và xa lánh thì bạn phải mặc cảm.
Phố phường lành lạnh, đã sạch hơn trước. Đây là sân bóng, nên nhớ, và bạn thật ngu nếu cho mình quyền cười cợt sự cuồng nhiệt của họ. Sự trôi vô phương dẫn tôi đến đây.
Hoặc khi có ai gọi điện đến gặp vợ lại than một câu về sự về muộn liên miên của vợ. Lại buồn, lại khổ nhiều hơn cần thiết. Sáng ra hắn bắt đầu xưng hắn.
Nếu không có một sự đổi mới quan niệm cũng như mức sống lớn lao trong xã hội. Nhân cách chứa đựng không ít tố chất tài năng. Bạn biết giờ này chắc bác bạn đang bị các vị trong bệnh viện hạnh họe.
Biết chuyện này sẽ xảy ra những đến lúc thì cảm thấy khó xử. Tôi luôn làm thế khi đèo mẹ tôi đi mua sắm dù tôi biết hình như thế là vi phạm luật. Người bảo nghệ thuật là giản đơn.
Ác cảm với những từ nhân loại, đạo đức (và những gì mà nghĩa của nó hoàn toàn vô tội) xuất phát từ ác cảm với những nhà đạo đức giả hay nói đến sự vì nhân loại. Đôi lúc, nói chuyện, mọi người bảo cái đồng hồ kêu khiếp lên được, cứ lúc lúc lại giật mình vỡ giấc. Rồi lại mặc cảm mình luôn cũ trong công việc sáng tạo.
Sở dĩ bạn biết giờ giấc khá chính xác là vì lúc trời hửng lên đã có cái đồng hồ để bàn, nằm ở giường là nhìn thấy. À, đấy là tôi đang nói về những người không có tâm. Vừa đi bộ với bác bạn vừa hơi bực.
Dùng cứt thì không hay lắm. Sợ họ thấy lóe đèn lại say say gây sự thì giá có cái máy chụp không lóe đèn. Ngoài những yếu tố ngẫu nhiên, vận mệnh của loài người được định đoạt bởi những người tài.