Anh sẽ đi tìm Sid cùng về, nếu có bị cười vào mũi thì dẫu sao hai cũng còn đỡ hơn một. trong vườn hoa của lâu đài của Merlin. Thế nhưng cũng chẳng có gì khác hơn nữa.
Đêm đen tỏa xuống bao phủ khắp khu rừng. Tiếng thì thầm nổi lên khắp nơi. Thế là các hiệp sĩ im lặng rời khỏi khu vườn hoàng gia.
Nott sẵn sàng hạ bất cứ chướng ngại vật nào trên đường mình đi. Nếu đó là nơi mà Cây Bốn Lá thần kỳ sẽ mọc lên thì bây giờ chàng muốn biết nó cần bao nhiêu ánh sáng và bóng râm thì đủ. Anh đã thông minh và kiên trì tạo ra những điều kiện cần thiết để làm cho nó đến với anh.
Chàng cũng biết rằng Gnome chính là vị thần mình cần tìm tới để hỏi về cây bốn lá. Cuối cùng chàng nhớ đến lời thầy chàng vẫn thường nói: Đừng tin vào những ai muốn bán sự may mắn, thành công cho bạn. Còn cần gì nữa? Các ngươi có biết là mình đang đánh thức những bông hoa ly xinh đẹp của ta không? Giờ đang là giờ ngủ trưa của chúng.
Sid phóng ngựa về đến lâu đài vào sáng ngày hôm sau. Hôn nay, tôi đã là người tạo ra may mắn cho mình với câu chuyện kỳ lạ. Nott đã từng nghe nói về Bà chúa hồ.
Tuy nhiên hôm nay ta sẽ đưa ra một thử thách khác còn khó khăn hơn nhiều. Và ông bước xuống đến bên anh. Nếu từ trước đến giờ chưa hề có một cây bốn lá nào mọc ở đây, nếu chưa ai từng tìm ra được nó, thì đó chính là vì tất cả những người đó đã luôn lặp lại những điều cũ kỹ, những điều mà những người trước đó đã từng làm.
Ta là Ston - Mẹ của các loại đá - Bà bực bội sửa lời Sid - Chắc ngươi lại là một hiệp sĩ đang đi tìm. Merlin nghĩ rằng sẽ có nhiều người hơn nữa. Sid chưa kịp nói hết câu thì đã thấy mặt thần Gnome đỏ ửng lên như trái cà chua.
Nói lời chào tạm biệt với Merlin, chàng lên đường tiếp tục tìm kiếm những cuộc phiêu lưu, thử thách mới. Nhưng tôi không nghĩ sự thành công của cậu chỉ hoàn toàn là nhờ vào bản thân cậu mà thôi. Tuy nhiên cách dễ dàng nhất để xua tan sự hoài nghi vào lúc đó là hãy tự nhủ rằng: "Điều đó là không đúng.
Họ bực bội trách cứ Merlin vì đã đưa ra một thử thách quá khó, hầu như không thể có hy vọng thực hiện nổi. Sự may mắn luôn cần được sẻ chia. Tại sao? Chàng cũng không biết nữa.
Tôi đã là người tạo ra các điều kiện để câu chuyện này đến với tôi, để chomay mắn có thể mỉm cười với tôi. Ta đang cố nhớ lại đây. - Ngươi là ai? Ngươi muốn gì? Cẩn thận đấy, lưỡi kiếm của ta không biết phân biệt bạn thù đâu.