Bạn hoàn toàn có thể suy nghĩ hai vấn đề cùng một lúc. Bạn biết không, tôi đã tự nghiệm ra điều này: Tôi chẳng bao giờ học được cái gì khi tôi đang nói. Nghị sĩ Kefauver như đang bị treo lơ lửng: Tôi đang hỏi ông rằng, tại sao ngành bóng chày muốn dự luật này được thông qua?
Bạn biết Ted Williams không? Anh chàng vận động viên bóng chày này có tài năng bẩm sinh mà ai cũng ao ước, thế nhưng anh ta vẫn phải rèn luyện mỗi ngày như mọi người đấy thôi. Abraham Lincoln rất am tường điều này. Một người nói sẽ lợi dụng việc tàng hình để việc kinh doanh trở nên tiến triển hơn.
Dù không biết chính xác bao nhiêu phần trăm, nhưng tôi thừa nhận rằng hơn phân nửa các cuộc trò chuyện của phần lớn chúng ta là dành cho công việc. Tôi đã biết chú ý lắng nghe những gì Quayle nói, chộp được một điểm đắt, và thế là có được một câu trả lời đắt. Tôi nghĩ sẽ hay hơn nếu Barbara đặt vấn đề và sau đó dành nhiều thời gian hơn cho những câu trả lời của các vị khách.
Nếu không đủ chỗ ngồi thì linh động tổ chức tiệc đứng (buffet). Nhưng này, ý tôi không phải là lúc nào bạn cũng lôi mọi bí mật riêng tư, hay mọi chuyện lớn bé của mình ra kể cho người ta nghe đâu nhé. Không chừng chúng tôi còn mời cả tổng thống Eisenhower.
Đồng hồ gõ 12 tiếng. Tôi từng nghe một giáo viên tiếng Anh kể một câu chuyện về một thanh niên khi nhận lá thư của người bạn. Vậy thì, bạn sẽ đưa số tiền đó cho ai?!
Thứ nhất, là tầm quan trọng của sự chuẩn bị. Làm được việc này cũng có nghĩa là bạn đã thành công bước đầu trong giao tiếp. Nếu nói mà không biết rằng mình đang nói cái gì, không biết rằng mình sẽ lèo lái vấn đề này đi đến đâu thì nguy hiểm vô cùng! Tôi đoan chắc bài diễn văn đó sẽ toàn những tiếng ậm ừ, ấp a ấp úng, và rất dễ bị lạc đề.
Nhưng nghĩ kỹ thì thấy chuyện này có lý. Bởi ấn tượng ban đầu bao giờ cũng quan trọng. Một ông chủ đài truyền thanh đã khuyến khích các nhân viên của mình nên dùng những từ đơn giản và phổ biến: Dont utilize utilize.
Các ông nên thoát ra khỏi những suy nghĩ đó. Casey Stengel được mời tới cuộc hội thảo để cho biết quan điểm của mình. Ông ấy đồng ý mua một bộ sách.
Ở những thời điểm cuộc trò chuyện đang kéo dài lê thê để khơi ngòi cho một đề tài mới hấp dẫn. Có những điều ngày xưa thì được nhưng ngày nay lại không. Ông hãy giúp tôi biết sai lầm cốt yếu của tôi là gì không?
Trước hết là ba điều cơ bản sau: Biết thói quen này, một người bạn khác đã có thử đếm số lần nói Bạn biết không của anh ta trong suốt cuộc gặp gỡ kéo dài 20 phút. Rồi Danny hỏi: Thưa chị, con trai của chị thích nhất bài hát nào? Người mẹ trả lời: Ca khúc Dena.