Nhưng ông thêm rằng: "Ba mươi năm sống trong Hải Quân đã làm cho tôi thành mặt dày mày dạn". Đời sống đầy đủ hơn, vui vẻ hơn nhiều. Bạn cứ nghĩ tới ngày mai, cứ cẩn thận suy nghĩ, dự tính, sửa soạn đi, nhưng đừng lo lắng gì hết.
Rồi chúng tôi quỳ xuống và cầu Đức Chúa Cha thương yêu, che chở. Nhưng điều đó chưa bằng điều này: vì chăm chú nghe và khuyến khích họ nói về họ, nên đã vô tình làm cho họ vui lòng. Về sau chàng lại được Anh hoàng phong tước và khi mất người ta viết hai cuốn sách dày 1.
Họ kiêu hảnh là "tu mi nam tử", họ có thể chiến đấu một mình được. Có khi tôi ngạc nhiên về những lỗi lầm nặng của tôi. Không còn cách nào khác, tôi tỏ vẻ làm đúng chỉ thị của chúng.
Tiết trời lạnh tới nỗi ông nghe thấy hơi thở của ông đóng băng lại thành những tinh thể nhỏ xíu mỗi khi gió đánh bạt hơi thở qua tai. Từ trước tới nay ta vẫn ao ước đi du lịch thế giới trước khi chết. Chúng đáp: "Chúng em không có ba má".
Thiệt lạ lùng! Đối với một vấn đề hệ trọng cho cả nhân loại như vấn đề diệt nỗi lo lắng để cho bể thảm vơi bớt đi, đời người được vui tươi hơn, mà loài người thờ ơ như vậy? Trách chi những người bị bệnh thần kinh chiếm hết phân nửa số giường trong các dưỡng đường u Mỹ. Khi không bán được cho tiệmtạp hóa nào, ông đi quanh tiệm mà suy nghĩ. Nói tóm lại, cô Lucile Blake đã tình cờ nhận định một định lý mà ông Samuel Johnson đã nêu ra cách đây hai thế kỷ.
000 đồng nhờ được bớt 30%. Cứ mỗi ngày chỉ làm việc 12 giờ thì suốt đời tôi cũng làm được nhiều việc lắm rồi. Vậy chúng ta hãy chịu sống trong hiện tại vì ta chỉ có thể sống được trong hiện tại thôi.
Vì viết và nói thông thạo nhiều thứ tiếng nên ông hy vọng sẽ kiếm được việc trong một hãng xuất cảng. Gần như quên rằng đã có hồi đau bao tử và đau ruột. Nếu có một phụ nữ nào đã đính hôn với Mạo hiểm thì chính bà vậy.
Nhưng tôi đã kiếm được hai cái nầy nó giúp tôi đứng dang ra xa vấn đề của tôi, để xét những sự kiện một cách sáng suốt và khách quan. Mỗi khi sắp phí đời sống của bạn vào những ưu phiền thì xin bạn hãy ngừng lại và tự hỏi ba câu dưới đây: Tôi xin tiết lộ câu chyện về cô như cô đã thuật với tôi:
Đứng vậy và về nhà đi". Khi chăm chú tới ước vọng của người, không những ta quên lo lắng, ưu tư của ta, mà nhờ đó, ta còn có rất nhiều bạn và rất vui vẻ nữa. Nếu không, sẽ hối hận suốt đời.
Không bao giờ chúng tưởng tượng được rằng chúng mang nợ bố ghẻ chúng. Vậy muốn diệt tật hay lo, để nó đừng diệt ta, bạn nên theo quy tắc này: Ngày nào cũng vậy, mưa cũng như nắng, đi đủ ba lần, qua đủ bốn, năm con đường quanh đây.