Wright Brother sống cùng thời với Watson, cùng quê hương Dayton, bang Ohio với Tom. Arthur Gordon là một người âu sầu vì gặp nhiều thất bại. Người ta ghi nhận được rằng, đối với Watson, đây không phải là lần duy nhất ông không cho phép một biến cố nào đó làm thay đổi các sự kiện văn hóa của công ty.
Rút cuộc, người được chọn lại là nhân vật mà không ai bên ngoài ban tuyển chọn nghĩ đến. Ông đã nổi giận và trút cơn thịnh nộ vào máy điện thoại khi gọi đến Harvard. 000 hợp đồng trong ba năm cuối của thập niên 1990.
sụp đổ thị trường chứng khoán năm 1929 được ghi nhận là lớn nhất trong lịch sử nước Mỹ. Vâng, rất mới so với ngay trước thời kỳ Gerstner nhưng rất có thể không mới so với Watson của 80 năm trước. Watson sẽ gặp Flint để được phỏng vấn.
1917, Watson người đàn ông sắt đá đã bật khóc khi chứng kiến người mẹ thân yêu ra đi vào cõi vĩnh hằng mà không thể làm gì được. Nhưng đang học nửa chừng thì ông thôi học để lên thành phố tìm việc. Truyền tải động lực về tổ chức vinh quang cho mỗi thành viên IBM là mục tiêu tối cao, trong đầu tư vào con người, của Watson.
Bởi vì Gerstner là kẻ ngoại đạo đối với kinh doanh công nghệ cao. Có lẽ đây là bằng chứng rõ ràng nhất về việc ông không áp đặt quan điểm của mình lên hoạt động của công ty. Chúng ta sẽ không bao giờ quên giá trị của thời gian mà chúng ta có được.
của lịch sử điện toán; nó đã cho phép mô tả và giải các phép tính số học. IBM đứng bên bờ vực phá sản. Suốt 42 năm làm việc cho IBM, vì IBM và với IBM, Watson luôn diễn thuyết về chủ đề đó nhưng dấu ấn của ông rõ hơn và quan trọng hơn là nó hiện diện trong các chính sách mà ông quyết định.
Điều này có nghĩa rằng sứ mạng của nó là làm ra các loại máy cho việc kinh doanh - busi- ness, kinh doanh - trên phạm vi quốc tế. Còn nhà báo cao cấp của Business Week, Sam Jeffle, đã viết bài bình luận về cuốn sách của Black trên báo này vào 12. Như vậy, chính Watson đã quyết định đưa IBM vào con đường máy tính.
Nếu bạn đã nhận ra rắc rối và đôi khi bạn gặp phải thất bại, thì hãy nhớ điều này: Đối thủ dẫu có đốn ngã ta bao nhiều lần thì ta vẫn có thể đứng dậy. Và quy tắc ứng xử đó ôngáp dụng một cách ám ảnh vào trong doanh nghiệp vĩ đại của mình. Watson dường như muốn sống thực sự những giây phút yên bình trong tâm hồn mà lẽ ra ông đã phải xây dựng và tận hưởng khi con cái còn nhỏ.
Có thể thấy, ông đang dùng một cách thức kiên nhẫn để thu lòng người hơn là những kỹ thuật quản lý. Ông đã đặt nền tảng cho giá trị doanh nghiệp bằng câu nói nổi tiếng: Một bài báo của Fortune đã phê phán việc cấm uống rượu và hút thuốc của Watson là vi phạm quyền tự do cá nhân của nhân viên.
Giữa lúc như vậy, ông đưa ra một quyết định kỳ lạ. Ông nói như là một sự xác nhận tầm mức mới chứ không phải là một khó khăn phát sinh, như thể điều đó là dĩ nhiên và vui mừng. Nhưng các quyết định cuối cùng vẫn thuộc về Watson, với tư cách chủ tịch tập đoàn.