Có mùi thơm của biển, có vị mặn trong gió. Và cũng như bà nội tôi, chả để ai bắt nạt. Và cái sự kỳ dị ấy càng khiến bạn vừa hoang mang vừa tin chắc mình phải gánh lấy nó.
Nàng nho bảo chàng nho: Mình chia tay anh nhé. Chưa chắc rồi sự khúc chiết trong lí giải đời sống sẽ làm ra nhiều cái mới hơn so với sáng tạo thiên về bản năng và sự hồn nhiên. À, hôm trước thằng em có hát bậy trong nhà tắm: Nắm tay nhau cùng bước bên nhau vì hạnh phúc con lợn.
Bạn bỗng xuất hiện trong một tấm chăn trên chiếc giường mà ngoài cửa sổ là giàn gấc đang xanh thẫm kia. Vả lại, mười rưỡi là phải lên giường nằm rồi. Đó là yêu cầu phải có can đảm thay đổi để phù hợp với tinh thần thời đại.
Tôi, nó, không cần ai gọi cũng có thể vùng dậy ngay khi có việc cần. Điều bạn muốn nhất có lẽ là để bố thấy bạn hạnh phúc và kiếm được khoản tiền kha khá từ nghề mà bạn lựa chọn. Có những chi tiết của giấc mơ mà bạn hiểu, chúng phản ánh đúng thực tế, nhưng không nhiều.
Cậu em thế là tạm biệt rồi. Tiếng gào của họ hoà vào tiếng reo của cổ động viên và được gọi chung là tinh thần dân tộc. Để người ta phải nể.
Nó còn ngộ nhận là nó có đầy tài nữa. Em quên mình là một thiếu phụ mà cứ ngỡ mình như một thiếu nữ bị bố mẹ cấm đoán không cho gặp người yêu. Ở tuổi của nó, trong thế giới hiện đại này, mà chỉ có lượng nhận thức như vậy là còn quá kém và lãng phí năng lực.
Bác gái hỏi: Đau à con? Hơi thôi ạ. Thế là bác xiêu lòng, bảo: Lần này bác cho về. Thế là sáng xách xe đi rồi lẻn về nhà ngủ hoặc viết.
Bạn không muốn rũ bỏ hoàn toàn để làm mới toàn bộ. Tôi không khó chịu, cũng chẳng động lòng. Tất nhiên là không nên để điều đó xảy ra.
Phần còn lại của cái đèn là tính từ hông xuống có thể gọi là chân. Bạn bảo chị: Đọc sách gì không mang vào cho. Tiếc là không còn gỉ mũi để ngoáy.
Giá là ở một thời điểm khác, bạn cũng sẽ khó có thể không phấn chấn. Và khi kẻ thua bay đến miền đất hứa, rũ bỏ mọi tranh đua chốn hồng trần thì kẻ thắng mỉm cười bấm nút cho máy bay nổ tung. Không hút là không hút.