Ông Grammond đá mạnh vào chân tôi ở dưới bàn làm hiệu, rồi tuyên bố: "Anh Dale, anh lầm rồi; ông nói đúng. Đứa nhỏ khoe, khua muỗng trong cái soong: "Ba, ngó này! Hôm nay, chính con nấu cháo". Xét cho cùng, tôi chỉ là một người cần được tình thương yêu cũng như những người khác.
Ông ấy tính cách giúp tôi mà tính cách "bóp" tôi. "Bạn nên lịch sự và có lễ độ với người bạn trăm năm của bạn". Nó mơ mộng muốn thành một danh ca.
Và người đó kiếm ngay được cách giải quyết. Ông trưởng tòa vui lòng lắm, dắt họa sĩ đi coi bầy chó ông nuôi và những giải thưởng chúng đã chiếm được, nói chuyện rất lâu về dòng giống các con chó đó và sau cùng hỏi: - Ông có em trai nhỏ không? - Thưa, tôi có một cháu trai. Rồi lại không tiếc lời cám ơn.
Ông Tòa Hoffman ở tòa án Cincinnati, đã nghiên cứu cả ngàn thảm kịch trong gia đình cách đây vài năm có tuyên bố: "Mười vụ ly dị thì có tới chín do thiếu sự hòa hợp trong lúc ái ân". Ông Gaw không đòi mà được. Tôi phải nhắc lại câu đó:
Tôi nói với ông rằng ông đã chỉ bảo với tôi rất nhiều, và tôi nghe nói mà mê. Ông Seltz nói: "Các người giúp việc tôi đều ký kết với tôi một tờ hợp đồng tinh thần và tôi giữ lời của tôi thì họ cũng quyết giữ lời của họ. Kha Luân Bố đòi cho được cái danh là: "Đề đốc Đại Tây Dương và Phó vương ấn Độ".
Tỏ ra rằng ta tin nơi tài năng họ, rằng họ có tài mà họ không ngờ. Ông Coolidge nói tiếp: "Lời tôi khen đó, cô đừng lấy làm tự phụ lắm; tôi chỉ muốn làm vui lòng cô thôi. - Đáng lẽ tôi phải có ý tứ một chút.
Ông có bổn phận là gieo hăng hái trong lòng nhóm vô vọng đó. Sau này, tôi áp dụng một cách lịch sự hơn, đối đãi với họ có lễ độ hơn. Nhà cất gần xong rồi thì thình lình nhà chế tạo những đồ đồng để trang hoàng phía trước nhà, cho hay rằng không giao những đồ đồng đó y hẹn được.
Vậy mà ông nói: "Tôi sẽ đổi hết cả tài nghệ, tác phẩm của tôi để được cái êm đềm biết rằng, tại một nơi nào đó, có một người đàn bà lo âu vì tôi về trễ bữa". Ông ấy tính cách giúp tôi mà tính cách "bóp" tôi. Đừng giễu sự lầm lẫn, sự ngu muội, sự giận dữ của họ.
Phép lịch sự cần thiết cho hôn nhân cũng như nhớt cần cho máy chạy. Vậy thì tại sao lại còn dựng thêm những trở ngại nữa? Tại sao tự mua lấy cái bất lợi cho mình vậy? Muốn chứng minh điều đó, phải lập lý một cách kín đáo, đừng cho người nhận thấy chủ ý của ta. Khi một người nói "không" một cách thành thật và quả quyết thì tiếng đó không phải chỉ phát ở ngoài môi mà thôi đâu.
Đó là lỗi đầu tiên của hãng. Vụ này do lỗi chúng tôi, một nhân viên của chúng tôi đã quấy rầy ông và làm ông giận. Trăm năm nữa, bạn và tôi đều không còn nữa và chẳng ai còn nhớ tới chúng ta cả.