Ảni Okita

Cực phê với em gái da trắng hàng ngon

  • #1
  • #2
  • #3
  • Ba ngày sau, giờ này, tôi sẽ trở lại. Này nghệ thuật, em có phải là em không, sao cứ gõ cửa tôi vào cái giờ này. Đầu và da mặt bạn mát lạnh.

    Nhưng là lợn thì rất hay tự hào. Lúc sau, anh họ dậy chuẩn bị đi làm, mở tủ bảo có cái quần bò anh mặc rộng chú mặc thử xem. Nhưng vì không thấy thì làm sao họ cho bạn thời gian được.

    Thằng em cũng như tôi, ngồi yên cả buổi, cái ngồi yên của loại ra vẻ ta đây thấu suốt. Bạn chỉ muốn họ nhìn vào sự thật nếu họ còn khả năng nhìn. Có ai mất xe lại thế không.

    Hoặc hắn cảm giác mình giả dối trong những khi dùng sáng tạo nghệ thuật để phục vụ đời sống tầm thấp; cũng như những lúc cảm giác sống gượng như thế chỉ để có cơ hội đạt đến những tầm cao nghệ thuật. Chỉ lấy một ví dụ điển hình và đơn giản nhất. Và chúng còn được chăm sóc kỹ hơn.

    Tôi hơi chờn sự thân quen hoặc để lại ấn tượng. Bác không bán hàng nữa, cho thuê cửa hàng. Trên lề đường là những hàng quán chộn rộn người bâu đầy.

    Mẹ: Độ này con có ngủ được không? Tôi: Im lặng. Ta thấy đã đủ ớn rồi. Nhưng cơ thể tàn tạ không cho phép bạn thực hiện những cú xoay mình uyển chuyển hay bứt phá như trước kia.

    Thế đã đầy áp lực và đầy niềm mặc cảm phản bội, vô ơn rồi. Tôi sợ cái tri thức bình dân vì tôi đã dốt (nếu so với đòi hỏi chung của thời đại thì tôi còn thiếu khá nhiều tiêu chuẩn) mà còn thấy khoảng cách giữa mình và người dốt hơn vẫn còn xa lắc. Cũng là dành sức chuẩn bị chiến đấu với thái độ của mọi người trước hai tin: Một là bạn bỏ học, lừa dối.

    Những tâm hồn còn cầm cự được cứ phải là những chiến sỹ bạch cầu thiếu khẩu trang xông vào đám thối rữa mà không được nghỉ ngơi. Ông đặt tay nàng lên vành tai và nói: Anh muốn thú nhận với em một điều. Nhưng mọi người thì khác.

    Trong khi sự phát triển tự nhiên của tôi lại vượt qua những khoảng an toàn tạm thời và dễ đổ vỡ họ tạo ra. Khi những điều dạng như thế được viết ra, điều bạn ngại nhất là những kẻ bệnh hoạn ngu xuẩn không hiểu vô tình đọc được sẽ bắt chước. Nhưng dần dà tôi nhận ra rằng khi thực sự xảy ra cuộc chiến với những thế lực ti tiện thì gia đình, họ hàng, bè bạn, những người lâu nay không tham dự vào con đường của tôi (thực ra mỗi người đi con đường tuỳ khả năng của mình lại đâm hay hơn) sẽ sát cánh bên tôi.

    Tôi biết, sự muốn mới này mới hơi sự muốn mới trước đó, trong tôi. Và tiếp tục viết những chữ BÀI LÀM. Thích làm cả cái mình không thích.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap