Ảni Okita

Tranh thủ đụ vợ thằng bạn dâm đãng

  • #1
  • #2
  • #3
  • Để làm một cái gì đó mà nếu nó thành công, nó mới có thể làm người ta chịu hiểu. Viết là một lao động kỳ diệu. Ở tuổi của nó, trong thế giới hiện đại này, mà chỉ có lượng nhận thức như vậy là còn quá kém và lãng phí năng lực.

    Nhưng rốt cuộc, các cậu hay tớ vẫn là phận con sâu cái kiến, bị bọn hiện sinh có quyền lực thích thì thả rông, không thích thì nhốt lại, thủ tiêu, ngứa ngáy thì làm trò tiêu khiển. Đó là giấc mơ của ta và ta chỉ chấp nhận giấc mơ ấy. Các chú các bác lái xe như bị nó bỏ bùa, không biết xấu hổ là gì, cứ nhấn lên nó làm một tràng dài quát nạt phố phường.

    Và tiếp tục viết những chữ BÀI LÀM. Và cái sự vì ấy là sự tự nguyện đầy hạnh phúc của tâm hồn họ. Và khuôn mặt dường không cảm xúc.

    Một tài năng thiện bao giờ cũng có năng lực lớn hơn nhiều so với tài năng ác. Mà không phải bất cứ cái gì hắn tạo ra ta cũng tạo ra được. Rồi từ ngày vợ ốm, nhà văn phải dùng hết số tiền dự định cho cuộc đổi đời.

    Nàng mỉm cười trong nước mắt: Em hiểu, em hiểu chứ. Phổ biến những điều tôi viết vào thời điểm này là thích hợp. Cái đó không làm tôi khinh bỉ, cũng chả xấu hổ khi người trên đường ngoái lại nhìn.

    Vừa muốn mắng cho đứa con gái và người chị họ ngoại vừa thừ người ra. Trong thế gian này, chẳng có gì tan biến cả. Đôi lần, ông hoặc các bác gợi lại lời hứa đó trước việc bạn bảo lưu một năm.

    Đó là ham muốn của kẻ thất học khi kiến thức giáo khoa của hắn chả có gì. Tiếng nói đã trở thành một bộ phận của con người mà không dùng đến nhiều thì nó thật bức bí. Bác gái châm chích cay đến mấy cũng không hấp dẫn hơn cái vị nàng thuốc lào …đã chôn điếu xuống lại đào điếu lên.

    Và sẽ không ngừng bị đào thải nữa. Từ chuyện con chó ngao mà suy lớn lên thì việc quyết định hành động của một chính quyền có thể là quyết định của một tập đoàn kinh tế. Cái vỏ kẹo bé tí, sân vận động đằng nào chả phải quét dọn.

    Và bạn lại mặc cảm về sự vô dụng và vô cảm của mình, và lảng tránh. Chỉ là những cái theo qui luật, cơ sở nào đó, sẽ đến. Xem trang 16 cuốn NGOÁY MŨI tác giả Nguyễn Thế Hoàng Linh (nếu có)

    Từng trang, từng trang… Đôi khi tôi mặc cảm vì sự mâu thuẫn và âm thầm chống đối này. Ngôn ngữ cũng là một thứ vũ khí, một con dao hai lưỡi mà.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap