- Vậy là cậu đã nói cho cô ấy biết. Mỗi cuối tuần, anh thường dẫn các con đi cắm trại hay thong thả đọc một quyển sách nào đó, lắng nghe một bản nhạc và tận hưởng cảm giác yên bình trong khu vườn nhà mình. Duy chỉ có một điều là Josh đã vượt quá phạm vi thẩm quyền của mình khi giải quyết những việc mà tớ đã giao.
Đó là, khi nhân viên hoàn tất bất cứ công việc nào mà cậu đã giao, hãy nhớ luôn lập bản tổng kết công việc. Chính tôi mới là người đã đẩy chúng ta vào những khó khăn này kia mà? Mọi người đã hoàn tất những công việc đơn giản, và những công việc còn lại đều phức tạp hơn, nên James phải mất nhiều thời gian hơn.
- Ồ, cậu đấy ư! Tớ rất vui khi gặp lại cậu. Và nhờ thế, sự việc đã không đến nỗi khó khăn thế này. Cô ấy chỉ đáp gọn lỏn: "Ổn cả".
Thậm chí, anh còn không nghĩ đến điều đó nữa. Ngừng lại một phút, anh cố gắng nhớ lại những điều sau cùng Jones đã nói. Nếu anh hỏi lại cho rõ có làm sếp đánh giá thấp năng lực của mình không? Trong giây lát, James chợt thấu hiểu tâm trạng trước đây của các nhân viên cấp dưới mỗi khi được anh giao việc.
Jessica không thể che giấu cảm giác hụt hẫng đang xâm chiếm trong cô. - Còn làm gì được nữa kia chứ? Bọn tớ cùng ngồi lại để bàn bạc công việc một cách kỹ lưỡng hơn rồi bổ sung những yêu cầu về thời gian. Kết thúc quá trình giao việc bằng cách lập bản tổng kết.
Hàng chục những câu hỏi đua nhau xuất hiện trong đầu James. Anh cũng muốn tỏ ra tế nhị để không làm cô bị thất vọng, nhưng quả thật kết quả hoàn toàn khác với những gì anh mong đợi. Tớ cũng đã yêu cầu cô ấy nhắc lại những điều tớ nói và cả hai đều nghĩ mọi chuyện sẽ ổn.
Lần đầu tiên khi tớ tăng quy mô dự án, cô nhân viên Jennifer của tớ cũng rơi vào tình huống như Jessica bây giờ vậy! Bằng cách đó, cậu có thể kiểm soát được kết quả mong muốn và nhất là hạn chế tối đa các khả năng thất bại. Nhưng quả thật, với một khối lượng công việc như thế, anh dường như không còn thời gian để chú tâm đến mọi thứ chung quanh và áp lực công việc khiến anh quên khuấy những nguyên tắc nhã nhặn trong giao tiếp.
- Ai cũng có lúc phạm sai lầm. Anh không biết phải nghĩ hay nói thế nào cho đúng. Nhưng càng về cuối tuần, khó khăn cốt lõi càng hiện ra rõ rệt.
Điều đáng buồn là bộ phận của James càng lúc càng tụt lại phía sau. Sau đó, khi người được ủy quyền đã chứng tỏ được khả năng làm việc của mình và cho thấy họ đang đi đúng hướng thì mức độ thường xuyên của những lần kiểm tra, đối chiếu đó sẽ giảm đi. - Giờ thì tớ hiểu rồi.
Nếu quả thật như thế thì đây có thể là một vấn đề lớn. Khi chỉ còn lại một mình, James cảm thấy thật sự bối rối. Lần này, trước khi tới văn phòng của Jones, James rẽ sang quán cà phê Starbuck's để mua hai ly Americano và hai chiếc bánh nướng.