Và mọi việc tệ đến mức tất cả những gì anh muốn chỉ là nhanh chóng hoàn tất một ngày làm việc để có thể về nhà và lăn ra ngủ. Anh vừa nghe nhạc vừa xem lại từng công việc đã giao cho các nhân viên trong tuần qua. - Sao ông lại hỏi vậy? Đương nhiên là tôi phải làm bất cứ điều gì cần làm chứ?
Trong khi đó, lịch làm việc của James lại chẳng cân đối chút nào. - James đính chính và nhìn thẳng vào mắt Josh. - Tớ không muốn lặp lại tình huống lần trước, vì thế tớ chọn cách nói khác.
Đã lâu rồi, James chưa có được kỳ nghỉ cuối tuần nào vui vẻ như thế. Từ hôm đó và cho đến suốt cả tuần ấy, tối nào James cũng rời văn phòng sớm hơn thường lệ một tiếng đồng hồ. Josh đã ra một quyết định không chỉ ảnh hưởng đến bản thân anh ta mà còn đến uy tín của cả bộ phận.
Anh không biết phải nghĩ hay nói thế nào cho đúng. Thậm chí, anh còn không nghĩ đến điều đó nữa. - Cậu có còn nhớ tâm trạng của cậu khi lần đầu đến gặp tớ để than vãn về những nỗi khốn khổ trong việc quản lý không? Theo tớ nghĩ thì khi ấy cậu không đủ kiên nhẫn để nghe hết một mạch những điều này! Nhất là cậu cũng chưa thể ứng dụng tất cả ngay được.
- Chẳng có lý do gì mà cậu phải làm lại từ đầu cả. Đôi lúc, anh phải thay đổi cách giải thích của mình cho phù hợp với tính cách của mỗi nhân viên. Cô ấy chỉ đáp gọn lỏn: "Ổn cả".
Khi trở về văn phòng, anh lại tiếp tục viết lên tấm bảng trắng dòng chữ sau: Mọi người đã hoàn tất những công việc đơn giản, và những công việc còn lại đều phức tạp hơn, nên James phải mất nhiều thời gian hơn. Nhưng giờ đây, chính anh cũng đang xem xét lại triết lý cổ điển đó.
Mình phải làm điều gì đó, điều mà trước đây có thể mình chưa bao giờ làm. Đã lâu rồi, James chưa có được kỳ nghỉ cuối tuần nào vui vẻ như thế. James bước đến tấm bảng trắng của Jack và lấy một cây bút lông:
- Giờ thì tớ hiểu rồi. Đã có rất nhiều lời than phiền của các đồng nghiệp cũng như của cấp trên, chủ yếu là về sự bận bịu thường xuyên và về tính khí cáu bẳn của James. Tớ nói rõ những điều tớ mong đợi, những điều cần phải tuân thủ và những điều cô ấy có thể tự ý quyết định.
"Tôi làm ông thất vọng ư?", cô ấy vừa nói vừa nhìn tớ như thể tớ vừa đánh đổ cà phê lên chiếc váy mới của cô ấy vậy. James rảo bước thật nhanh về văn phòng để ghi lại những điều Jones vừa nói lên tấm bảng trắng: Bên cạnh đó, sức khỏe của James bắt đầu báo hiệu cho thấy anh không còn khỏe như trước nữa.
Mọi người đã hoàn tất những công việc đơn giản, và những công việc còn lại đều phức tạp hơn, nên James phải mất nhiều thời gian hơn. Đó là nút thắt khó nhất trong công việc hiện tại của bọn tớ. Đã lâu rồi, James chưa có được kỳ nghỉ cuối tuần nào vui vẻ như thế.