Phòng chật thì bảo khách ngồi gần, nhà rộng thì mời khách ngồi thưa ra. Điệu bộ và cử chỉ thì dứt khoát và ấn tượng. Tuy không phải là chuyên gia nhưng tôi đã từng trải qua kinh nghiệm này:
Chúng tôi chỉ có những chiếc ghế phối cảnh với một tấm bản đồ treo trên tường. Hãy hoàn thiện chính bạn trước khi bắt cấp dưới của mình phải hoàn thiện! Một con người nghiêm túc chưa từng say rượu trong suốt 25 năm qua.
Ai đó nhìn bạn như thế bạn có khó chịu không? Suy bụng ta ra bụng người mà thôi. Tôi không ngại hỏi những câu táo bạo, những câu hỏi làm khán giả của tôi phải tò mò. Ngôn ngữ của đôi mắt quan trọng.
Lúc Stacey đến bắt tay Bill thì bạn có thể lựa lời nói: Mình biết hai bạn có nhiều chuyện để nói, vậy chút xíu mình sẽ quay lại nhé!. Cuộc đàm phán của Herb thành công! Thật không thể ngờ một cậu học trò mười ba tuổi lại có thể lập luận đến thế! Thầy Cohen vừa lau mồ hôi trán vừa gật đầu đồng ý quên đi mọi việc. Lời khuyên tốt nhất là: tìm một người khác để trò chuyện.
Một dòng ký ức về người cha thân yêu như dòng thác trào về. Trước hết là ba điều cơ bản sau: Nhưng hài hước phải đi đôi với sự thông minh sắc sảo thì bạn mới tạo được một ấn tượng tốt.
Trong ngành công nghiệp địa ốc, người ta thường nói ba từ quan trọng nhất là: Vị trí, vị trí và vị trí. Lời chia buồn quá thống thiết càng làm cho gia quyến đau đớn hơn mà thôi. Khi thực hiện một chương trình phỏng vấn trên đài, tất nhiên tôi phải chuẩn bị trước một cẩm nang để hỏi.
Họ trả lời các câu hỏi một cách hết sức mơ hồ, dường như chẳng đề cập đến một ý tưởng nào cụ thể. Sau cùng tôi hỏi anh một câu quen thuộc mà người ta thường hỏi nhau khi nói về cha mẹ: Không khéo thì dễ bị nổi tiếng là người ngồi lê đôi mách.
Tôi từng tham dự nhiều buổi họp và rút ra kết luận như thế này: Buổi họp nào có kế hoạch rõ ràng, được chuẩn bị chu đáo thì rất lý thú, hiệu quả. Và những câu trả lời thì muôn màu muôn vẻ. Đừng bao giờ tỏ vẻ cuống quít sợ sệt hay phẫn uất bực bội.
Ngoài ra, ông đang chỉ đạo những phiên tòa về một dự luật chống độc quyền, đã được tòa án tối cao thừa nhận vào thập niên 1920. Một năm 365 ngày thì có 200 ngày Herb đi đàm phán cho các công ty lớn nhất nước Mỹ. Lãnh vực kinh doanh của ông không ngừng phát triển từ New York tới Washington, từ những tòa cao ốc đến những câu lạc bộ bóng đá.
Những đồng nghiệp sẽ nghĩ gì? Họ không thể đánh giá cao bạn được. Hai là, trước khi bắt đầu phải nghĩ mình sẽ nói gì. Toàn những nhân vật tai to mặt lớn, Larry ạ!