Nếu cháu muốn đến Nippur thay ta làcông việc đó, thì ta sẽ xem cháu như là một đối tác làm ăn và sẽ chia cho cháu một phần tài sản của ta sau này. Một ngày nào đó, cháu sẽ mua một con lừa để cưỡi. Tôi thấy mình quả thật là một người may mắn và tôi rất muốn mình luôn gặp được những điều tương tự như thế.
- Còn tôi giống như những kẻ ngu ngốc khác, ban đầu muốn giúp đỡ anh tránh làm công việc nặng nhọc, nhưng cuối cùng lại phải làm thay anh. – Anh ta đáp lại – Trong vòng một năm nữa, tường thành này sẽ xây xong, công việc tiếp đến là đúc những cánh cổng bằng đồng để gắn ở các cửa ra vào nhằm bảo vệ vương quốc tránh khỏi những cuộc tấn công của kẻ thù. Đồng thời, tôi cũng muốn giúp đỡ những chàng trai này, miễn họ có ý chí, quyết tâm làm việc, cũng giống như tôi lúc còn trẻ đã phát triển sự nghiệp bằng cách đi vay tiền như thế.
Ông Sharru Nada bỗng chú ý đến ba ông lão đang cày ruộng bên vệ đường. Bởi vì đa số họ không biết cách làm giàu, thậm chí khi vàng đến tay, họ cũng không biết cách giữ gìn nó. Trong tình trạng khốn khổ đó, ông ước gì thực hiện theo kế hoạch của Zabado để cho thể xác được thảnh thơi đôi chút.
- Anh đừng nói như thế chứ Zabado! – Megiddo cãi lại. Ngoài việc xây dựng công trình thủy lợi nhằm dẫn nước vào những vùng đất nằm bên trong thung lũng, những kỹ sư của Babylon cũng hoàn thành một công trình khác có quy mô lớn không kém. Biết được tôi đã từng chăn dắt lạc đà ở Syri, nên ông ấy giới thiệu tôi đến làm việc cho ông Nebatur, người buôn lạc đà đáng kính mà chắc hẳn quý vị ở đây đều biết.
Tất cả họ đều đi vác nước tưới cho những khu vườn của nhà vua. Nhìn đây này, ông ấy đã tin cậy giao công việc mang hàng ra chợ bán cho tôi. Bà ấy là người tự do và là cháu gái ông chủ trước đây của tôi.
Dần dần, tôi nhận thấy chủ các cửa hiệu rất tin tưởng tôi và luôn vui vẻ bán chịu cho tôi mỗi khi tôi không có đủ tiền để trả lúc mua hàng. - Cháu luôn mong muốn được trở thành một người giống như ông nội của cháu. - Cám ơn anh! Tôi xin được nói tiếp.
Ông quyết tâm giúp đỡ Hadan Gula, nhưng lại không biết làm thế nào để khiến chàng trai lười lao động và quen tiêu hoang này tâm phục. - Nếu một người giàu xây nhà, thì vàng của anh ta không phải biến mất, mà được chia sẻ cho những người làm gạch, thợ xây nhà, người bán vật dụng nội thất, … Sự giàu có phát triển theo những con đường rất kỳ bí, và không ai có thể tiên đoán được các giới hạn của nó. - Ông chủ lâm vào cảnh khủng hoảng rồi.
Anh thấy đó, con bọ này có lẽ phải nằm mãi mãi trong cái hòm của tôi. Bà Swasti, người nô lệ làm quản gia cho ông Nana-naid, luôn cho ông ăn uống đầy đủ vì ông vẫn thường giúp bà ấy làm những công việc nặng nhọc. - Lúc gặp những người cày ruộng này, ông không lớn hơn cháu bây giờ đâu.
- Nhưng làm thế nào anh chắc chắn tôi sẽ có được một cây đàn như thế, vì hai chúng ta hiện đang nghèo khổ không khác gì những nô lệ của nhà vua? – Kobbi hỏi. Hừ! Với sức người có hạn, thì ai có thể làm nhanh công việc khó nhọc này chứ? Tôi đang rất đói nên muốn ăn nhiều một chút.
Tuổi trẻ vẫn hay có nhiều tham vọng và thường hấp tấp, nôn nóng trong việc thực hiện những viễn cảnh đầy hứa hẹn của mình. - Đúng thế! – Arkad trả lời. Người này nhìn khắp người ông và ra lệnh cho ông phải đi theo.