- Không biết tôi đã nói với ông hay chưa nhưng thật lòng tôi rất lấy làm tiếc vì những gì mình đã gây nên. Và dĩ nhiên công việc của họ cũng hiệu quả hơn. Thật tuyệt vời, đã lâu lắm rồi bọn nhóc mới lại có dịp gặp nhau, chúng sẽ tha hồ mà nghịch ngợm!
James bước đến tấm bảng trắng của Jack và lấy một cây bút lông: Chiều đến, anh thong thả lái xe về nhà khi trời hãy còn chưa tối hẳn. - Nói đến đây, James liếc nhìn Jones và thấy anh đang gật gù mỉm cười.
Giờ thì tôi đã hoàn toàn yên tâm. Chồng hồ sơ gần như đã được giải quyết hết. Trong khi đó, lịch làm việc của James lại chẳng cân đối chút nào.
Vì sao anh vẫn gặp rắc rối sau khi đã rút kinh nghiệm rất nhiều so với những ngày đầu làm quản lý? Anh đã thiếu sót điều gì kia chứ? Tại sao vấn đề ủy thác công việc cho nhân viên lại phức tạp đến thế? Anh phải làm gì mới có thể tiên liệu hết những khó khăn có thể xảy ra? Hàng chục câu hỏi cứ xoay tròn trong đầu James. "Những cuộc gặp gỡ đột ngột như thế này thường hiếm khi hứa hẹn điều gì tốt đẹp", James thầm nghĩ. Trước đây, khi chỉ phải lo phần việc của mình, James luôn hoàn thành rất tốt.
"Tôi làm ông thất vọng ư?", cô ấy vừa nói vừa nhìn tớ như thể tớ vừa đánh đổ cà phê lên chiếc váy mới của cô ấy vậy. Đôi khi nhớ lại, anh mong mình không bao giờ phải trở lại quãng thời gian trước đây. - Josh không đợi James phải nói ra điều đó.
Khi về đến nhà, James quyết định là sẽ phải thay đổi. Nghiên cứu và chọn cách thực hiện tốt nhất; thông báo nguyên nhân chọn lựa; khởi xướng việc chọn lựa. hoàn toàn khác hẳn những cặp anh em họ bình thường khác.
Đã đến lúc phải nghỉ ngơi một chút. Việc tổng kết đó có tác dụng mang lại niềm vui cho mọi người và đặc biệt hữu ích khi cậu cần đánh giá năng lực làm việc của bất kỳ người nào. Đã có rất nhiều lời than phiền của các đồng nghiệp cũng như của cấp trên, chủ yếu là về sự bận bịu thường xuyên và về tính khí cáu bẳn của James.
Cuối cùng, anh viết thêm vào bên dưới những dòng đã có: Và tệ hơn là sự khác biệt này đang mỗi ngày một rõ rệt hơn! Nhân viên của anh cũng thay đổi, họ chuyển từ thái độ vị kỷ cá nhân, trốn tránh công việc sang cởi mở và hòa đồng với tập thể hơn.
- Đó là một dự án quan trọng và rất eo hẹp về mặt thời gian. Tớ nói rõ những điều tớ mong đợi, những điều cần phải tuân thủ và những điều cô ấy có thể tự ý quyết định. Nhưng đến hai ngày sau thì tớ không thể im lặng được nữa.
Xét cho cùng, trường hợp này cũng chưa gây ra thiệt hại gì lớn, đúng không? Tớ tin là mọi việc rồi sẽ ổn cả thôi. Và mọi việc tệ đến mức tất cả những gì anh muốn chỉ là nhanh chóng hoàn tất một ngày làm việc để có thể về nhà và lăn ra ngủ. Nhưng không sao cả, James đã quá chán nản trước tình trạng mỏi mệt triền miên của mình và anh sẵn sàng làm bất cứ điều gì, miễn là có thể tạo ra những kết quả khá hơn - những kết quả mà anh đã nhìn thấy từ cuộc sống của Jones.