Ảni Okita

Hai em người yêu xinh bị bắn tràn sữa chua vào hai cái cô bé múp rụp xinh tươi của mình

  • #1
  • #2
  • #3
  • Họ sẽ chọn một thế giới hòa bình chứ, tất nhiên. Và dần hình thành được nhiều cái trong đầu. Mẹ đang tìm cách cứu rỗi tôi, an ủi chở che tôi, chia sẻ với tôi.

    Đơn giản thôi, kéo nhẹ nó về phía biển nó sẽ tự lùi lên bờ. Hắn phải lừa phỉnh mình. Nhưng lại lo sẽ chết yểu và lãng nhách khi mới vào quá nông.

    Luôn được vận động, luôn được tiếp xúc. Và khi kẻ thua bay đến miền đất hứa, rũ bỏ mọi tranh đua chốn hồng trần thì kẻ thắng mỉm cười bấm nút cho máy bay nổ tung. Không hiểu sao ư? Không, tôi biết, mình còn thiếu nhiều cái để có một niềm vui tương đối trọn vẹn.

    Không chung chung như những nhà mị dân. Cái thói ích kỷ làm loài người còn mông muội, phát triển không kịp hiện đại đã từ lâu được hợp thức hóa. Còn cả đời quanh quẩn với vài mảnh vỡ của chiếc bình tạo hóa (mà cũng chả ghép nên được một thế giới hay ho gì từ những mảnh vỡ ấy) thì chấp nhận làm người bình thường.

    Hẹn ông anh 4 giờ chiều mai đi tiếp. Sau hai tuần đó, cảm giác khi ngồi phòng giấy mà không có chuyên môn qua đi. Mệt sao cháu còn đi chơi.

    Đòi hỏi một sự hy sinh và đùm bọc lẫn nhau ngay lập tức trong cả một cộng đồng con người lây nhiễm sự vị kỷ, sức ì và thiếu niềm tin mãn tính là một điều viển vông. Hoặc họ vẫn khăng khăng là mình đúng. Và cái sự kỳ dị ấy càng khiến bạn vừa hoang mang vừa tin chắc mình phải gánh lấy nó.

    Buồn thay, chúng cứ chọc vào tai. Không quen xa xỉ? Có lẽ nhưng không hẳn. Qua đó, với những tinh hoa của quá khứ cũng như hiện tại để lại, đào tạo, hun đúc, chọn lọc nên những tài năng kiệt xuất biết tận dụng chúng vì nhân loại.

    Hơi nóng tỏa ra làm ấm cái hơi lạnh ban sớm. Cho thì thôi nhưng nhận thì không phủi tay được. Có thể làm nó hấp dẫn và thuyết phục hơn bằng cách sử dụng nhân vật là một người lớn tự kiểm điểm.

    Nhưng không hiểu một điều là tuổi trẻ không thích nhiều lời. Đầu tiên là một cuốn sách tiếng Anh dày vài trăm trang. Thử làm nhân vật cậu em kể chuyện cho đỡ chán xem, có gì gì thì mong cậu em thứ lỗi:

    Không phải không có lúc tôi giận bố nhưng khi trải qua những cơn đau tôi mới nghĩ chắc bố cũng có nhiều cơn đau như thế. Hãy để họ nói Những điều không sáng tạo. Nhưng ông cụ thì vẫn muốn sống.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap