- Ồ! Vậy mà tôi đã không nghĩ ra. - Ông hãy mang cho tôi một cái đùi dê nướng thật vàng với nhiều nước xốt, bánh mì và rau quả. Cháu thấy đấy, chính trong thời kỳ bi đát nhất của cuộc đời, công việc vẫn luôn chứng tỏ là người bạn tốt nhất của ông.
Này các bạn, hãy lắng nghe những gì tôi sắp nói ra đây. Hãy nhờ họ chỉ dẫn cho bạn, giúp bạn tránh sai lầm giống như tôi đã từng sai lầm khi giao phó tiền bạc cho Azmur đi mua trang sức, đá quý. - Vẫn chưa được như ý muốn của cháu, nhưng cháu cũng đã có được một số tiền kha khá rồi, hơn nữa bây giờ cháu đang kiếm thêm.
- Ta đã tìm thấy con đường để trở nên giàu có khi ta quyết định trích một phần trong tổng số tiền mà ta kiếm được để dành riêng ra cho mình. - Lúc gặp những người cày ruộng này, ông không lớn hơn cháu bây giờ đâu. Khi đến nơi, ông kinh ngạc khi thấy hàng ngàn người đang làm việc; một số người đào đất dưới đường hào, những người khác đang trộn bùn để đóng thành gạch; còn số đông nhất thì đang khuân những giỏ gạch nặng trĩu và leo lên những bậc thang để chuyển gạch tới nơi đang xây.
- Trong suốt bao năm qua, tôi chưa hề suy nghĩ về điều này. Ta hoàn toàn đặt niềm tin của mình vào ông ấy. Không khí sa mạc nóng bỏng ấy vẫn không ngăn cản bước chân Arkad đi đến diễn đàn quen thuộc của mình.
Chán nản, mệt mỏi, tôi quay trở về Babylon và rất bực mình vì thấy cổng thành đã đóng chặt. Nghe giọng trầm tĩnh của Sharru Nada, Hadan Arad Gula im lặng, nhưng không hẳn là đã tin vào điều ông vừa nói. Ông Arad đặt tay lên vai ông và nói:
- Vậy là bà đã hiểu được những gì con nghĩ trong thời gian qua. - Anh đang có một điều kiện tốt để làm giàu đấy. Họ là những người thu mua gia súc giống tôi.
– Tôi nghe mọi người kháo nhau rằng, con trai của ông ta là Nomasir đã tự mình tới Nineveh để lập nghiệp. Sau đó, cháu hãy lên kế hoạch chi tiêu hợp lý và không vượt quá số tiền còn lại. Một hôm, ông nội của cháu đã nói với ông một câu mà có lẽ suốt đời ông không bao giờ quên được.
Để có được một đồng bạc là cả một thời gian dài. - Tại sao chỉ có một ít người kiếm được nhiều vàng và trở nên giàu có như thế? Tôi đã an ủi ông ấy rất nhiều, ngoài ra còn hứa sẽ tạo điều kiện giúp ông ấy đi buôn trở lại.
Lúc nghe Megiddo nói như vậy, những người nông dân đó cũng chế nhạo lại các ông. Tình cờ, tôi gặp một người nông dân trung niên đang đi loanh quanh, có vẻ như rất sốt ruột và lo lắng vì một điều gì đó. Ông biết anh ta từ hồi còn ở Harroun.
Mặt khác, ông mải tính toán xem nếu với kết quả như thế thì một năm sau ông sẽ kiếm được bao nhiêu tiền và cần bao nhiêu năm ông mới chuộc được sự tự do của mình. Số tiền thu được sẽ phân chia đúng theo tỷ lệ mà mỗi người góp vốn. Nhưng anh lại nghĩ, ít ra đây cũng là một cơ hội để anh có thể bước vào cái quán ăn rất hấp dẫn kia.