- Điều này chứng tỏ con coi trọng sự khôn ngoan của cha lớn hơn túi vàng mà cha đã cho con. Đây là một cách tốt nếu bạn biết chọn những căn nhà, những mảnh đất có giá trị trong tương lai. - Lúc gặp những người cày ruộng này, ông không lớn hơn cháu bây giờ đâu.
Đừng bao giờ chủ quan tin vào sự hiểu biết nửa vời của mình để phó thác của cải vào cái bẫy đầu tư do chính mình giăng ra. Con người cũng giống như vậy. - Đúng là một câu chuyện rất thú vị.
Đối với họ, cuộc sống không có niềm hy vọng. Sau đó, đồng sẽ được đưa về và dự trữ ở Nineveh. Điều này có thể dẫn đến hậu quả bị mất cả vốn liếng.
Vì ngay bây giờ, cậu là một con người tự do! Tất cả sự giàu có của nó là nhờ ở con người. - Trong đoàn hầu như ai cũng như thế cả.
Nó đem lại sức mạnh, niềm tin mãnh liệt để ông có thể phấn đấu nhằm thoát khỏi thân phận hẩm hiu của mình. Bởi vì, Nebatur là một thương lái khôn ngoan và tôi rất tin tưởng vào khả năng tính toán thông minh, lanh lợi của anh ta. - Con vẫn đang suy ngẫm về những điều mà bà đã nói trước đây.
Lúc bấy giờ, đây là một vương quốc đang phát triển và có nhiều cơ hội tốt cho những người trẻ tuổi đi theo một đoàn lữ hành và kết thân với nhiều người. Anh đúng là một kẻ lười biếng! - Không có ai hết sao? – Arkad hỏi lại.
Khi ra đi, con quyết định tới vùng Nineveh. - Quả là một giấc mộng tuyệt vời. Sau đó con, cháu và chắt của chúng cũng làm việc cho bạn, khiến tiền bạc của bạn không ngừng gia tăng, tài sản của bạn ngày càng lớn mạnh”.
- Bởi vì các bạn đã tận tụy, chăm sóc rất chu đáo bầy lạc đà của tôi và đã chịu cực nhọc khi đi băng qua sa mạc nóng bỏng, đồng thời các bạn đã kiên cường chiến đấu chống lại bọn cướp lăm le muốn chiếm số hàng hóa của tôi, nên đêm nay tôi sẽ kể cho các bạn nghe câu chuyện về năm quy luật của vàng. - Rồi cháu sẽ biết thôi, nhưng chưa phải ngay bây giờ, cứ để ông tiếp tục câu chuyện đã. Sau đó, đồng sẽ được đưa về và dự trữ ở Nineveh.
Tôi chưa bao giờ có được số tiền lớn như thế. Có lẽ trong số các anh không ai biết được tôi đã từng là một người nô lệ ở Syri? Từ đó, sức mạnh và sự nổi tiếng của thành Babylon cũng dần tàn lụi, Theo thời gian, nó trở nên hoang phế, vắng lặng và bây giờ chỉ còn là vùng đất hoang mạc đầy gió cát.
Con cái của họ chỉ có thể đùa nghịch trên những lối đi bẩn thỉu và các bà vợ không thể trồng trọt được gì để cải thiện những bữa ăn đạm bạc trong gia đình. - Không bao giờ! Nhưng tôi lấy làm ngạc nhiên là với tình bằng hữu gắn bó bao năm nay, có bao giờ anh nói với tôi về những điều này đâu, Bansir? – Kobbi kinh ngạc hỏi lại. Vì ngay bây giờ, cậu là một con người tự do!