Vậy mà ông nói: "Tôi sẽ đổi hết cả tài nghệ, tác phẩm của tôi để được cái êm đềm biết rằng, tại một nơi nào đó, có một người đàn bà lo âu vì tôi về trễ bữa". Lòng ghen của bà Lincoln vô lý dữ tợn, và không thể tưởng tượng được, đến nỗi chỉ cần đọc những đoạn tả những cơn giận dữ, bi thảm làm cho ông mất mặt trước công chúng, phải, chỉ cần đọc những đoạn đó, 75 năm sau, cũng còn thấy kinh tởm rùng mình. Mới mười tuổi ông thấy rằng ai cũng cho tên họ của mình là vô cùng quan trọng.
Khi ông Parsons về, ông ấy nói để xét lại lời ông yêu cầu và sẽ cho hay kết quả ra sao. Buổi tối, vẫn điệu đó. Nhà chế tạo lấy cuốn niên giám và tìm kiếm kỹ lưỡng, rồi nói với một giọng tự đắc rõ rệt:
Tôi coi người chị cũng biết chị cẩn thận. Vậy, thưa quý bà, nếu quý bà muốn giữ sự vui vẻ hòa nhã trong gia đình, xin quý bà theo lời khuyên dưới đây: Ông ta bằng lòng liền.
Một hôm, trong khi chị đặt bàn, tôi đột ngột bảo chị: ''Chị Marie, chị có rất nhiều chỗ đáng quý, chị có biết không?''. Vậy muốn cho người khác theo ý kiến của bạn, xin bạn theo quy tắc thứ năm sau này: "Những người đã trọng ta, mà ta lại biết mến tài họ, thì dễ chỉ huy họ lắm".
Kiếm cách thi ân với người đó sao? Không được. Cho nên khi thấy một bọn trẻ quây quần chung quanh ngọn lửa trại, tôi lại gần nói: "Vui không các em?. Cha biết nếu con có nghe được những lời cha thú với con đây thì con cũng chẳng hiểu chi.
Sự cải cách đó rất được hoan nghênh: người ta thấy tờ báo có vô số bài hay. Nhưng tôi không phải cho ông hay rằng ông đã làm vài điều mà tôi không được hoàn toàn vừa ý. Trong một bữa cơm tối, nhà một người bạn làm nghề xuất bản, tôi được gặp một nhà thực vật học có danh.
Lòng ghen của bà Lincoln vô lý dữ tợn, và không thể tưởng tượng được, đến nỗi chỉ cần đọc những đoạn tả những cơn giận dữ, bi thảm làm cho ông mất mặt trước công chúng, phải, chỉ cần đọc những đoạn đó, 75 năm sau, cũng còn thấy kinh tởm rùng mình. "Nhưng ông phải có vài người giám thị chứ? Không thể tin hết thảy các khách ăn được". ít lâu sau, ông nảy ra một ý.
Hồi đó ông Eastman xây một âm nhạc học đường và một nhà hát để báo hiếu cho mẹ. Con Rex hiền và dễ thương. Nhưng chúng ta lại rất thường xử như vậy với những người gần ta nhất, thương yêu ta nhất.
Bạn không phải là một con rắn hổ chẳng hạn, thì cái lẽ độc nhất là bởi các cụ nhà là người chứ không phải là rắn hổ. Nhưng, bỗng nhiên, ông ta mỉm cười. Vô số xí nghiệp hành động như tờ báo đó.
Gặp mặt ông, tôi liền xin ông cho coi vật quý đó. Vậy, muốn cho người ta nghe theo bạn, bạn phải làm đúng quy tắc thứ mười một: Trong 30 năm, ông là lẽ sống độc nhất của bà.