Tôi không khuyên bạn có những hành động hấp tấp, nhưng tôi sẽ không chấp nhận sống cạnh một người tiêu cực luôn bác bỏ ước muốn học hỏi và vươn lên của tôi, dù là về mặt cá nhân, tinh thần hay tài chính. Để tôi giới thiệu với bạn Định luật về Thu nhập. Đáng lưu ý là người giàu không chỉ liên tục học hỏi, mà họ còn luôn tìm kiếm và học hỏi từ chính những người xuất sắc trong lĩnh vực mà họ muốn tham gia.
Nếu bạn là người đàn ông có kế hoạch tài chính được cài đặt thấp, rất có khả năng bạn sẽ thu hút một người phụ nữ hay tiêu xài và trước sau gì cũng tiêu tán hết tiền của bạn để bạn có thể ở trong “vùng thoải mái" tài chính và xác nhận tính hợp lý của kế hoạch tài chính của mình. Vâng, điều đó chỉ đúng nếu bạn bổ sung năm từ nữa: “nếu họ biết đến nó”. Người giàu kết giao với những người thành công và tích cực.
Sự thể càng xấu đi nếu bạn không sẵn sàng để đón nhận hoàn toàn, bởi bạn đang luyện để vũ trụ không đem cho bạn thứ gì cả! Chuyện này dễ hiểu thôi: Nếu bạn không sẵn sàng để nhận phần của mình, phần đó sẽ đến với những ai sẵn sàng đón nhận. Vì vậy, để có thể thật sự tự do, bạn cần phải kiếm ra tiền mà không phải làm việc. Mặt khác, nếu bạn không cần tất cả những “vật giải trí” kia mà vẫn có thể hạnh phúc, bạn sẽ có khả năng chạm tay vào mục tiêu tài chính sớm hơn nhiều.
Thước đo chính xác của sự giàu có là tổng tài sản, chứ không phải thu nhập từ việc làm. Tôi từng nghĩ làm ra tiền có nghĩa là làm ra tiền, vậy thôi! Có phải vì nhận Sự sợ hãi cũng khiến cho việc “luôn phải chứng tỏ mình” trở thành một thói quen, một cách sống quen thuộc đến nỗi thậm chí bạn không hề nhận ra rằng nó đang điều khiển bạn.
Vậy thì mấu chốt vấn đề không nằm ở số tiền bạn có, mà ở phương thức bạn quản lý số tiền đó. Người nghèo ca thán rằng họ không đủ điều kiện để học hành và viện cớ là do thiếu thời gian hoặc tiền bạc. Trên thực tế, đó cũng là mục đích của tất cả các mục đích khác, tức là phát triển nhân cách của bạn.
Thật sai lầm nếu những con chiên ngoan đạo này nghĩ rằng bạn phải nghèo rớt mùng tơi mới được xem là người ngoan đạo. lâm vào cảnh túng quẫn. Mặt khác, người nghèo lý giải cho sự bất lực trong tài chính của mình bằng những phép so sánh khập khiễng.
Một trong những đoạn văn yêu thích của tôi là bài viết của nhà thám hiểm W. Đấy là lần thứ ba tôi trở về nhà, và sống trong tầng hầm. Điều tôi sẽ nói tiếp đây nghe có vẻ lạ lùng, nhất là khi tôi luôn rất đề cao tính trách nhiệm.
Đó chính là những gì bạn sẽ khám phá trong Phần II của cuốn sách này. Tôi nhấn mạnh điều này, bởi người lãnh đạo có thu nhập cao hơn rất nhiều lần so với những người đi theo họ. Ông còn nói rằng thế này thì thà cứ đem số tiền ấy đi đánh bạc còn hơn.
Vậy thì từ thời điểm này đây, khi phải đối diện với khả năng lựa chọn “một trong hai”, bạn nên tự hỏi: “Tôi có thể làm gì để đạt được cả hai?”. Thế rồi chúng tôi tham gia khóa học Tư Duy Triệu Phú. Nếu là đàn ông, bạn có
Trở lại câu chuyện của chúng ta. “Tôi ngưỡng mộ những người giàu!” “Tôi chúc phúc cho những người giàu!” Tôi xin việc tại tiệm bánh nướng Mother Butlers.