Vì thế phải chuẩn bị trước một chương trình càng cụ thể càng tốt. Đầu tiên là nó phải vừa tầm cao với bạn ( nếu có giá đỡ). Sự chuẩn bị chu đáo này chắc chắn giúp bạn thành công.
Không khéo thì dễ bị nổi tiếng là người ngồi lê đôi mách. Tôi không phải lo gì cả. Sam rất được lòng khán giả bởi anh luôn thân thiện và hiểu ý họ.
Họ là những con người đặc biệt và có ý tưởng cũng rất đặc biệt. Tôi đến chỗ Sergio và hỏi: Sergio này, họ mời anh đến đây như thế nào? Tôi đã đóng khung tấm ảnh này với bức hình của nó.
Ngừng lại một vài giây, Herb cúi đầu mềm mỏng: Chúng em biết chúng em có lỗi, xin thầy tha thứ cho chúng em. Tin tôi đi, tôi biết điều này rõ lắm. Trong bất cứ cuộc trò chuyện nào cũng cần phải biết kiềm nén chính mình.
Họ đến để bày tỏ niềm tiếc thương vô hạn đối với sự ra đi của một người đáng mến. Người có giọng nói truyền cảm thì dễ thu hút và tạo cảm tình ngay từ những phút đầu gặp gỡ. Một bài hát không đi kèm nền nhạc.
Nào là lúc bé tí thì sợ con mèo, rồi thì khi lớn lên lại sợ… cái nhìn của cô bạn gái! Tôi quay trở lại câu hỏi về việc lái máy bay. Làm gì bây giờ? Cuối cùng, chúng tôi quyết định bất cứ giá nào cũng phải tường thuật trận bóng! Không thể để cho các thính giả Miami thất vọng. Tôi đã nói những lời chân thật từ trái tim mình, không gò bó, không gượng gạo.
Nhưng nếu cô ấy nói: Ồ, tôi chẳng biết gì về Mike Tyson cả, sao hắn không được đấu nữa vậy?, điều này có nghĩa là bạn cần kể qua loa sự việc, nói đôi chút suy nghĩ của mình rồi nhanh chóng bắt sang một đề tài khác là vừa. Bạn sẽ ghi điểm hơn nhiều nếu chỉ nói khi nào cần thiết, nếu những lời nói của bạn bao giờ cũng tinh tế và sâu sắc. Thật ra, tôi đồng ý là những từ ngữ trên thỉnh thoảng chúng ta cũng cần dùng để nhấn mạnh câu nói.
Chính nhờ điều này ông đã gây một ấn tượng mạnh. Nhưng dù ở nơi đâu, bạn cũng nên nằm lòng một nguyên tắc chung nhất: lắng nghe và cởi mở. Một hội nghị bổ ích do tập đoàn Newbridge Networks bảo trợ, thu hút được nhiều nhà tiên phong trong lĩnh vực này tham dự.
Nguyên tắc thứ ba có lẽ đáng lưu tâm nhất. Chúng ta vừa mới nghe ông Frank Sullivan nói về chủ trương chống phạm pháp, và theo học thuyết công bằng, hôm nay tôi đứng đây để nói thay cho sự phạm pháp. Có thể họ không giỏi hùng biện trước đám đông, hay không giỏi diễn thuyết trong một vài trường hợp, nhưng họ cũng có một trình độ ăn nói nhất định thì mới có thể đạt được một vị trí đáng kể.
Tôi viết đôi dòng lý lịch và đánh liều nộp lên đài. Một người có nụ cười hay nhất mà tôi từng gặp. Thứ hai, bạn sẽ bị mang tiếng xấu là người hay khoe mớ kiến thức vĩ mô, hoặc là người không đủ trình độ để diễn giải rõ ràng cụ thể! Liệu sau đó còn ai muốn nói chuyện với bạn?