Điệu bộ và cử chỉ thì dứt khoát và ấn tượng. Ông quan tâm đến những gì họ nói, điều mà rất ít người phỏng vấn nào làm được. Vì sao ta nên tránh những lời giới thiệu này? Vì chúng không cần thiết, thậm chí đôi khi còn có tác hại.
Tất nhiên bạn cần phải có những tính cách: Cởi mở, nhiệt tình, sự quan tâm, và luôn trong tư thế sẵn sàng để hỏi. Ý của tôi không phải là bạn phải làm một diễn văn hoàn chỉnh trong đầu trước khi bước lên bục micro. Họ sẽ nghĩ rằng ý bạn nói bất cứ ai cũng có thể làm được như họ.
Dù bạn có trò chuyện ở bất kỳ tình huống nào đi nữa, việc trước tiên bạn cần làm là tạo nên một không khí sôi nổi, thoải mái. Sau khi cơn giận dịu đi phần nào, ông nói: Tôi thích anh. Có thể bạn đã biết chuyện này rồi, nhưng tôi vẫn sẽ kể.
Nếu bạn tìm thấy một vấn đề cuốn hút bạn, hãy cố gắng làm sao cho người đang nghe bạn cũng bị lôi cuốn theo. Tôi đã chọn được cách thích hợp để nói về Bob. Chẳng hạn như việc tặng quà.
Ông hầu như không biết nói gì ngoài những câu khôi hài, và sự hài hước ấy đến tự nhiên như chính cuộc sống của George. Đơn giản nhưng hài hòa. Đối với nhiều người, trò chuyện với những người nổi tiếng là một thách thức khó khăn.
Ban kiểm tra là ai? Là một hoặc vài người bạn của bạn đang ngồi chung với đám đông bên dưới. Tôi đã thành công không phải bởi đã làm một cái gì vĩ đại, lớn lao thế nào, đơn giản là nhờ tôi biết chân thật. Đầu tiên là nó phải vừa tầm cao với bạn ( nếu có giá đỡ).
Việc tương tự xảy ra khi Ross Perot quá bộ đến chương trình của tôi vào ngày 20/02/1992. Họ đã thành công trong việc tạo ra một không khí mang lại cảm giác thân mật, thoải mái giữa chủ và khách từ những chiếc ghế ngồi này. Cách đây mười phút người ta đã đặt cho tôi một cái tên mới.
Tạo một không khí rôm rả trên bàn ăn ư? Không khó! Chỉ cần ta đề cập đến những sự kiện nóng bỏng mà ai cũng có thể bàn luận, đóng góp ý kiến. Từ đó tôi luôn cân nhắc khi đặt câu hỏi, không phải lúc nào cũng nói theo thói quen được. Bạn phải nhận biết rõ ràng rằng lúc nào thì cần dừng lại, khi nào thì nên tiếp tục.
Ngay lúc đó thì chàng trai MC thứ nhất đuổi kịp tôi và đập cửa xe rầm rầm. Nhưng tôi chỉ hỏi điều này sau khi đã trò chuyện ăn ý với anh. Cẩn thận hơn, bạn có thể chuẩn bị trước bằng cách tìm hiểu một loạt các câu hỏi, chẳng hạn như là: Khán giả của bạn thuộc thành phần nào? Họ từ đâu đến? Họ có nỗi trăn trở gì không? Sở thích chung của họ? Họ muốn nghe bạn nói cái gì? Họ muốn bạn nói trong bao lâu? (Điều này rất quan trọng!) Và khi bạn nói xong, liệu họ có đặt câu hỏi với bạn hay không?
phải không? Dạo này cô bé ấy học hành ra sao? Hay ít nhất cũng phải có một tờ giấy trong tay ghi mục đích và những nét chính của cuộc họp. Đứng trước hàng ngàn khán giả qua màn ảnh nhỏ, có lẽ ai cũng muốn mình trông bảnh bao xinh đẹp.