Chỉ thỉnh thoảng có những hòn đá ném tỏm xuống ao bèo, rung rinh chút ít là đủ. Nhưng bạn đã giảm nhẹ chúng bằng cách lọc những dòng suy tưởng đầy rác rưởi và thuỷ tinh vỡ qua chính chiếc màng mong manh của hồn mình. Tự mình biết riêng mình thực sự có loanh quanh luẩn quẩn không.
Tôi khóc vì tôi cũng chẳng ham gì danh hiệu đàn ông chân chính. Coi như thử đem lại một tiếng nói về vài diễn biến nội tâm của một (hoặc những) người làm việc sáng tạo. Thử làm nhân vật cậu em kể chuyện cho đỡ chán xem, có gì gì thì mong cậu em thứ lỗi:
Cái đêm trước hôm thi, tôi về không ngủ được. Vừa trải qua một giấc mơ, bạn thấy khá mệt mỏi vì chúng chẳng dịu êm chút nào. Làm một bài thơ dở để được khen.
Bác sỹ cấm đá bóng cho tới hết mùa đông, dường như mất hết thú vui. Để ngòi bút của anh bớt đớn đau. Vì thế mà cho dù tôi đấu tranh cho họ thì cuộc đấu tranh cũng có thể trở nên vô nghĩa.
Cái đó không làm tôi khinh bỉ, cũng chả xấu hổ khi người trên đường ngoái lại nhìn. Khi em bảo: Anh nghỉ đi… Anh ăn cơm đi… Anh thử nhìn bà lão kia kìa… Chết! Em quên mua báo cho anh rồi… Hình như môi anh muốn nói gì đấy… Anh như được nghe những câu thơ anh vẫn mong được nghe. Và từ đó, tớ không thấy rác rơi xuống từ anh ta.
Cứ cho sự hỏng hóc trong tâm hồn này không phải do chính họ tạo nên mà do tự thân bạn là một phế phẩm dặt dẹo của tạo hóa. Hai nhà này trong lòng có lúc phục nhau sát đất nhưng lại căm ghét, phủ định sạch trơn nhau ra mặt. Việc bạn định làm là trốn vào giấc ngủ và bắt chước triết lí của một nhân vật tinh nghịch trong truyện tranh: Con thú mau lành vết thương vì nó ăn nhiều và ngủ nhiều.
Nhưng lại không muốn mất bóng nên chuyền sang cho bác. Bạn biết giờ này chắc bác bạn đang bị các vị trong bệnh viện hạnh họe. Nó bắt chước tôi, dần dà cũng thành của nó, tôi chả nhớ tôi bắt chước ai.
Tuổi già đang đến, mẹ cần tình yêu thương của những đứa con. Bạn cũng thấy mình có kinh nghiệm về chuyện này đấy chứ. Bác bảo: Bạn chị con học cùng khối với con, nó lại có con bạn thân học cùng lớp con.
Thôi, năm nghìn đi ạ. Có lẽ tôi là thứ (từng?) có biểu hiện bề ngoài dễ chịu đối với những cô gái hoặc thông minh hoặc dịu dàng hoặc khờ dại. Hì, tất nhiên nếu quí bà kia định sàm sỡ bạn thì lại là chuyện khác.
Bỏ mặc chúng và rặn những ý nghĩ mới. Khoảng cách vô hình. Tôi muốn gặp ông cụ.