Được vậy thì tốt lắm, còn rủi y có quát tháo thì tôi cũng có dịp để rán giảng giải cho y. Bà đau tim thiệt không? Thiệt. Chúng ta đương phát triển một phương pháp trị liệu mới mẻ là phương pháp trị cả cơ thể lẫn thần kinh.
Y còn bảo nếu muốn hại một kẻ thù nào thì nên làm cho kẻ đó mê cá ngựa. Vậy khi bị đá, bạn nên nhớ rằng người xử với bạn cách đó, thường chỉ tỏ ra quan trọng, có nghĩa là bạn đã làm sự gì đáng được chú ý và ghen tị. Chỉ trông thấy cái bàn đấy những thư từ chưa phúc đáp cùng những tờ phúc bẩm, báo cáo ta cũng đã rối trí, thấy mệt óc và buồn bực rồi.
Bạn đương làm cho thần kinh căng thẳng và mệt vậy! Ngủ được còn gì hơn nữa? Rút cuộc, một năm sau tôi mới nhận thấy một sự thực hiển nhiên, để rồi cụt hứng và phẫn uất.
Đã có lần tôi đem điều này hỏi ông David M. Ngày đầu tiên tới nhà, hơn 200 người lại thăm tôi, có người đi hơn 120 cây số, và lòng họ đối với tôi thiệt chân thành. Hồi đó, khoảng 14 tuổi, ông học trường Hải quân Dartmounth ở Devonshire.
Chằng cây nào mọc được ở đó, ngoài một cây sồi quắt queo và chẳng vật nào sống ở đó được, trừ hàng đàn rắn độc. Sau đó hàng tháng, lúc nào cũng như người mất hồn, ngủ không được, người rạc đi. Tôi có lời cảm ơn ông đã vạch ra những lỗi để tôi biết mà tự rèn luyện thêm".
Vất vả cả năm vì 30 Mỹ kim! Chư vị "Nam tử" đó đã tìm thấy chân lý của ông William James: "Thiên nhân tương dữ" [28] và nếu ta chịu mở lòng đón ảnh hưởng của Trời thì dù mạng vất vả nhất cũng được thảnh thơi, sung sướng. Sau cùng, ông lập một hội ở khắp nước gọi là "Hội những người bị giam tại nhà".
Trong kỹ nghệ, những người bệnh thần kinh cũng do những nguyên nhân ấy. Tôi có cảm tưởng sắp bị thần kinh suy loạn". Khi mất ngủ bạn có lo không? Chắc có.
Rồi tôi toan kiếm việc tại một nhà chuyên chở mà không được. Một tuần lễ nữa tôi trở lại làm việc như cũ. Và qủa thiệt chúng thấy liền.
Khi nó trống rỗng thì tạo hoá cho một cái gì ùa vào trong đó liền. Sự lo lắng về mất ngủ làm hại sức khỏe bạn hơn là sự mất ngủ. Rồi ông bỏ ra hai năm để sửa soạn một phim phóng sự về đời sống ở Ấn Độ và Afganistan.
Ông ngạc nhiên thấy mình rất vui vẻ, còn có óc trào phúng nữa là khác. Mà cái rủi ấy chỉ là một phần mười ngàn. Ông nói: "Đêm tới, trước khi tắt đèn, ông tập thói quen vạch rõ công việc hôm sau.