Rau còn già, thịt còn dai nữa chứ. Liệu đã đủ thông minh để biết đem đến cho nhau những cơ hội phát triển trí tuệ nhằm nâng cao phẩm chất cộng sinh và làm nó trở nên dễ chịu, không hủy diệt năng lực cá nhân. Dù tôi biết nàng chẳng bao giờ có thể thông minh bằng tôi.
em đi đâu hết một đời - mà không để lại một nhời cho ai - em đi trọn vẹn rộng dài - mà không thả lại một vài cơn thơ - em đi từ lúc bấy giờ - tôi không hiểu cứ đợi chờ em đi - em đi bởi cái lẽ gì - vì ai hay chỉ là vì đi thôi - dù sao em đã đi rồi - duy còn nỗi nhớ lặng ngồi trên mi Tinh thần của ta vẫn khá thông thoáng nhưng đầy mệt mỏi, đâm ra nó hay sợ vớ sợ vẩn, biết làm sao. Mà cần có những cá nhân nghĩ khác và hành động khác để làm nó chuyển động đi lên.
Hãy bỏ dần thói chờ đợi ấy đi vì có vô số tội ác và rủi ro đang chờ ập lên đầu những kẻ như vậy. Chúng tạo thành ba điểm thẳng hàng trên một đường thẳng. Tiếc là lại mất đi cái hứng đó giữa bóng mát của cây cối và những tiếng chim đủ loại.
Chúng tôi ngồi yên với sự thoải mái chứ không gắng gượng hay kìm nén. Những bồn hoa cúc vàng rung rinh trước mặt. Mặc dù đáng ra phải có một bức ảnh chụp khéo để đính kèm hình ảnh thì một số kẻ đa nghi mới không khăng khăng bạn bịa hoặc cho rằng bạn mô tả không hợp lôgic.
Miếng trên cùng và miếng dưới cùng màu trắng, miếng giữa màu đen, trông như hai lát bánh mỳ màu sữa kẹp nhân màu cà phê. Đơn giản lắm, vì bạn đâu biết tình trạng bác bây giờ ra sao, và bạn tin với bản lĩnh của bác thì bác chỉ bị nhẹ thôi. Có vẻ may mắn thay, sự phong phú khiến không phải ai cũng định kiến.
Bạn lại muốn lưu lại. Chân lí nằm ở chính biên giới giao thoa giữa khoảng dục và không dục nên thật khó tìm. Tuổi già đang đến, mẹ cần tình yêu thương của những đứa con.
Không biết viết đến khi nào thì hết mực? Em định làm gì nếu yêu hết anh? Kẻ không biết thế nào thì mới hết nổi mình. Từ cái giá cắm bút đi thẳng đến vai phải của bạn có một khoảng ở giữa, ở đó có một hộp dầu cá OMEGA-3 với những viên to mập. Các cậu không cảm ơn, các cậu lại đấu tranh vì các cậu thích thế.
Mẹ tôi nói chuyện với một người phụ nữ về thủ tục tiếp nhận tôi. Tình thường trở nên nông cạn khi phủ nhận sự ích kỷ. Ban đầu giận bố mẹ làm tôi nhục.
Có thể phơi phới niềm tin. Rồi lúc đấy, hai chị em cùng ra trường, bác khao to. Em hãy thử tin một chút vào điều ngược lại nếu cái em đang (tin) làm em thấy tàn phai.
Mọi người biết ơn bác nhưng sẽ khó ai có thể chia sẻ được với bác. Và sự chậm chạp trong việc xoay trở cũng đánh mất thời gian để đọc trận đấu. Bật dậy ngay là tỉnh thôi.